Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 252 - Chương 252 - Bộ Xương Màu Hồng 2

Chương 252 - Bộ xương màu hồng 2
Chương 252 - Bộ xương màu hồng 2

Chương 252: Bộ xương màu hồng 2

“Thịt ở phần chân, ngực, cánh tay và mông của ba thi thể trước đều bị cắt đi rất nhiều…” Hứa Quân Hào ngẩng đầu, đối diện tầm mắt với Trần Quang Diệu.

Trần Quang Diệu chỉ cảm thấy cổ họng cứng ngắc, hít một hơi cho bình tĩnh rồi mở miệng ngắc ngứ bảo Diane: “Đi lấy mấy túi thịt đông lạnh trong tủ lạnh mang về hết đi.”

“… Rõ.” Lông tơ cánh tay của Diane lập tức dựng hết lên, mím môi cắn chặt răng, vội vàng đi về phía tủ lạnh.

“Hung thủ cắt số thịt này rồi mới ném xác sao? Vậy hà tất phải mua nhiều tủ lạnh như vậy?” Tam Phúc nhíu mày, có hơi khó hiểu: “Lẽ nào muốn từ từ cắt hết toàn bộ thịt rồi ném đi, cuối cùng chỉ còn lại bộ xương cho tiện tiêu hủy?”

Phương Trấn Nhạc lắc đầu, cúi đầu tường thuật lại một lượt lời mà tình nhân của Xa Tinh Tinh là Cho mà Gary đã nhắc tới khi gọi điện: Xa Tinh Tinh mặc kệ gió mưa nấu thịt cho chó ăn.

Dịch Gia Di nghe được lời này, đôi mắt dần nhìn đăm đăm, theo bản năng túm tay áo của Phương Trấn Nhạc, cố gắng muốn áp chế cảm giác khó chịu đang cuộn trào lên.

Sau mười mấy phút cũng tuyết bố thất bại, cô quay phắt người, sải bước đi ra khỏi hiện trường hung án, nhận lấy cái túi mà đồng nghiệp bộ phận giám định đưa, chống tay vào cửa ọe một tiếng nôn ra.

Từ khi nhận được dị năng cho đến nay, đây là lần đầu tiên cô nôn.

Cô đã kiềm chế nỗi sợ khi nhìn thấy thi thể rồi, khi nhìn pháp y Hứa giải phẫu thi thể cô cũng kiềm chế, cho dù gặp phải án chặt xác cô vẫn an ủi bản thân phải kiềm chế như vậy… nhưng lần này cô thật sự không thể nhịn được.

Phương Trấn Nhạc dặn dò Tam Phúc một tiếng giúp đồng nghiệp ở bộ phận pháp y liệm thi thể, còn mình đi ra khỏi phòng D, đưa mấy tờ giấy cho Dịch Gia Di.

Người phụ nữ vẫn luôn đứng ở cửa phòng C bên cạnh xem náo nhiệt nhìn thấy, vừa oán trách căn nhà đang yên đang lành lại trở thành hung trạch, vừa chạy về phòng rót một cốc nước ấm, đi đến bên cạnh dây cảnh báo đưa cho Dịch Gia Di.

“Cảm ơn.” Giọng nói của cô khàn đi nhưng vẫn kiên trì cảm ơn trước rồi mới nhận lấy cái cốc, súc miệng, rồi lại uống nửa cốc nước áp chế cảm giác khó chịu trong dạ dày.

Phương Trấn Nhạc gật đầu với người phụ nữ phòng C, duỗi tay vỗ lên lưng cô cảnh sát trẻ hai cái, rồi lại ấn lên ót cô, dùng sức bóp một cái, cuối cùng mới quay đầu ra hiệu cho nữ kỹ thuật viên Diane đã đựng xong vật chứng.

Diane nhận được tín hiệu của sir Phương bèn đi đến bên cạnh Dịch Gia Di, nhẹ nhàng đỡ cô cảnh sát trẻ về phòng bếp, mở cửa sổ cho cô thông khí.

“Không thoải mái thì xuống lầu trước nhé, trong xe cảnh sát có nước, có thể vào đó ngồi một lúc, hiện trường bên này chắc hẳn cũng sắp kiểm tra xong rồi, sir Hứa đã cho mang thi thể xuống, chúng ta chắc hẳn có thể cùng nhau về cục cảnh sát.”

Dịch Gia Di lắc đầu, hít thở không khí trong lành bên ngoài cửa sổ, nhắm mắt nghỉ một lúc rồi mở mắt ra, câu đầu tiên lại là: “Chị Diane, tôi nhìn thấy trong khe nứt trên tường trong phòng ngủ đó hình như cũng có vết máu đỏ sậm, có thể nhờ chị dùng tăm bông hút một ít ở đó, xem có phải là máu người được không?”

Diane nhìn cô cảnh sát trẻ với vẻ dở khóc dở cười, bất đắc dĩ xoa gáy Dịch Gia Di, kêu cô cầm cốc nước ấm rồi mới quay người đi lấy thiết bị, qua đó thu thập vật chứng vi lượng.

Dịch Gia Di lại đứng bên cửa sổ một lúc rồi mang gương mặt tái nhợt đến bên cạnh Diane, lại chỉ ra vài chỗ có máu chảy về đó trong dòng chảy hình ảnh, mời Diane thu thập và kiểm tra.

Đi ra khỏi nhà bếp, cô lại đi đến phòng khách, đứng bên cạnh sô pha quan sát.

Bây giờ Xa Tinh Tinh đã chết rồi, muốn tái hiện lại năm hiện trường hung sát để năm người bị hại chết minh bạch chỉ có thể thông qua vật chứng.

Cô muốn thu thập toàn bộ những vật chứng có thể thu thập được để khi kết thúc vụ án, năm người có tên có tuổi sẽ không chỉ chết như vậy.

Tất cả các vụ án đều cần xua tan sương mù, cho dù hung thủ đã chết cũng không thể để năm vong hồn không rõ ràng biến thành một văn kiện đánh số trong tủ ở phòng hồ sơ của cục cảnh sát được.

“Có thể phiền anh giúp tôi dịch sô pha một chút được không?” Dịch Gia Di xốc lại tinh thần, sau khi nhờ đồng nghiệp bên bộ phận giám định chuyển sô pha đi, lại phát hiện ra vết máu khô chưa được lau bên dưới sô pha.

Bình Luận (0)
Comment