Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 256 - Chương 256 - Bộ Xương Màu Hồng 6

Chương 256 - Bộ xương màu hồng 6
Chương 256 - Bộ xương màu hồng 6

Chương 256: Bộ xương màu hồng 6

“Hay quá, chỉ đợi một câu này của madam thôi!” Lưu Gia Minh lại vỗ tay hào hứng, ngược lại còn nói: “Mỗi này có trà chiều của anh Nhạc, buổi tối có bữa tối của madam, cuối tháng có bữa cơm của Thập Nhất… Ôi, cảm giác mình đúng là được bao dưỡng! Mẹ tôi tính mệnh cho tôi cả rồi, chỉ nói tôi ăn uống không lo, là số có chỗ dựa! Chuẩn đét! Quá chuẩn!”

“Mọc cái miệng ăn cơm của trăm nhà.” Phương Trấn Nhạc cũng bị bầu không khí náo nhiệt của mọi người ảnh hưởng, sau khi viết vài từ lên bảng trắng, anh quay đầu châm chọc Lưu Gia Minh.

“Nếu như trăm nhà ngày nào cũng có thịt cá thì mình cứ ăn thôi.” Lưu Gia Minh cười khà khà.

Dịch Gia Di đứng giữa đội cũng cười rất ngọt ngào.

Không biết lì xì được bao nhiêu đây? Có đủ trả tiền đặt cọc thuê nhà mới không, có đủ cho anh cả mua máy hút khói dầu mới và chạy khỏe không, có đủ dẫn mấy miệng ăn trong nhà đi tới nhà hàng lớn ăn món ngon không, có đủ mua áo hoodie mới và giày thể thao màu trắng không?

Cô còn muốn mua cái xe hơi secondhand cho anh cả nữa, như vậy mỗi ngày mua hàng nhập hàng không cần phải xách túi lớn túi nhỏ đến mỏi cánh xót tay, nếu Tôn Tân học lái xe cũng có thể không quản nắng mưa đi giao đồ ăn.

Nếu như anh cả và hai đứa út có thể ở trong căn nhà to hơn nhất định sẽ mừng rỡ nhảy tót lên nóc nhà chăng?

Không biết thiếu niên làm việc chậm chạp, nhát gan như Tôn Tân lúc biết lái xe rồi liệu có biến thành mãnh nam tay đua thế kỷ hay không?

Nếu Dịch Gia Di cô mặc đồ tây trang xinh đẹp, đi dạo ở Tiêm Sa Chủy liệu sẽ có người tìm kiếm ngôi sao đưa danh thiếp không…

Oa, dục vọng nhiều quá!

Cảnh ti Hoàng à, xin hãy cho lì xì khen thưởng dày vào, thám tử Dịch Gia Di rất biết tiêu tiền đấy, hu hu!

Mọi người vui vẻ náo nhiệt thẳng đến khi có người gọi điện tới, nói có manh mối về hung thủ liên quan đến vụ án Xa Tinh Tinh bị giết muốn cung cấp, mới nghiêm túc trở lại, khôi phục trạng thái làm việc.

Chỉ là nhận được điện thoại mà tổng đài viên chuyển qua, Phương Trấn Nhạc nghe giọng của “công dân nhiệt tình” một lúc lại không nhịn được mà nhướn mày: “Anh Gia Đống?”

Hoa tươi mà Dịch Gia Di mua hôm nay được đặt bên cạnh điện thoại, một đám cúc non vàng rực, nụ hoa nho nhỏ lại nở vô cùng rực rỡ.

Những giọt nước đọng trên cánh hoa lấp lánh ánh sáng pha lê, xen kẽ trong đó là những bó hoa dài đủ loại màu sắc có mùi thơm dễ chịu, khiến người ta vừa nhìn vừa ngửi sẽ cảm thấy tâm trạng tốt hơn.

Phương Trấn Nhạc kéo một cái ghế rồi ngồi xuống, vừa hít sâu mùi hương hoa, vừa nghe điện thoại.

“Anh nói trước đó đã nhìn thấy nạn nhân nữ Xa Tinh Tinh và một người đàn ông khác trong tiệm của anh rời đi cùng nhau sao?” Phương Trấn Nhạc cúi mắt nhìn hoa tươi, ngón tay nhàn rỗi búng nhẹ lên cánh hoa, làm hạt nước văng tung tóe.

“Đúng vậy, vào đúng cái hôm nạn nhân Xa Tinh Tinh chết đó.” Đối phương đáp lời.

Đột nhiên Phương Trấn Nhạc liếc mắt nhìn câu hỏi, sao giọng nói này lại nghe quen thế nhỉ, anh nghi ngờ hỏi: “Anh Gia Đống?”

“Đúng rồi, tôi chưa tự báo tên họ sao?” Dịch Gia Đống hỏi ngược lại.

“Ha, người chỉ điểm không nói tên của anh cho tôi.” Tư thế ngồi của Phương Trấn Nhạc trở nên thả lỏng hơn, một chân gấp lại giẫm lên thanh ngang của chân ghế, một chân duỗi dài: “Hôm nạn nhân chết ấy lại ăn cơm ở quán ăn, người đàn ông đi cùng cô ta trông thế nào, anh Gia Đống vẫn còn nhớ chứ?”

Dịch Gia Di nghe thấy tên của anh trai mình lập tức khom lưng dán sát lỗ tai bên ống nghe.

Phương Trấn Nhạc búng ngón tay vào trán cô, làm hạt nước trên cánh hoa bắn lên trán, sau đó mở loa để mọi người cùng nghe.

“Tôi không chỉ nhớ cậu ta trông thế nào mà còn biết tên của cậu ta nữa.” Dịch Gia Đống chậc một tiếng, báo cáo như súng liên thanh: “Người đàn ông đó tên là Tần Tiểu Lỗi, cao khoảng sáu thước (một mét tám sáu), rất cường tráng, rất siêng năng, con người cũng rất hàm hậu. Không phải phố Anchor đang xây sân bóng hay sao, tôi qua bên công trường đó tìm người giúp tôi dựng mái che. Gia đình quê ở Quy Sung, tới Thâm Thủy Phụ làm công, muốn kiếm thêm ít tiền về xây căn nhà mái ngói, lấy một cô vợ tốt tính.

Nạn nhân Xa Tinh Tinh thuê anh ta về nhà cô ta, hình như nói giúp sửa máy hút khói dầu, cho cậu ta một trăm tệ hay là bao nhiêu tiền ấy.

Bình Luận (0)
Comment