Chương 275: Cảnh sát 7512 báo cáo! 4
Hai mắt cô đỏ hoe, môi run lên, lồng ngực phập phồng nhanh chóng, hít thở hỗn loạn. Hai tay vẫn còn đang ấn lên lỗ máu trước ngực 7512, nhưng thi thể đã cứng còng không có cách nào nhúc nhích.
Tiếng súng bên tai, tiếng người ồn ào và tiếng súng, tiếng người trong dòng chảy hình ảnh đan xen khiến người không phân rõ được đâu là hiện thực, đâu là ảo ảnh.
Ngay đúng lúc này, trong cửa tiệm bánh Hoxie, người đàn ông mặc áo xám đang trốn cùng một người dân bình thường đã cử động rồi.
Ông ta vừa quan sát tình hình trên phố và hai đầu con phố dài, vừa bước chân đi ra khỏi tiệm bánh Hoxie, tiện tay ném cái túi đựng bánh mì chà bông cay xuống đất, lau vết bơ dầu và vụn bánh mì trên ngón tay lên mép quần rồi mới duỗi tay vào trong áo khoác.
Ông ta men theo con phố đi từng bước áp sát về phía ngân hàng Bảo Kim, rất nhanh đã đến chỗ thi thể của viên cảnh sát mặc quân trang. Tốc độ bước hơi chậm lại, vừa cảnh giác để ý tình hình trong ngân hàng vừa chuyển tầm mắt xuống, liếc nhìn cô cảnh sát trẻ đang ngồi xổm.
….
Cảnh sát giao thông gần đó nhận được lệnh phong tỏa tất cả các con phố dẫn đến ngân hàng Bảo Kim, bao gồm cả phố Argyle và đường Thượng Hải, các phương tiện và người đi bộ chỉ có thể ra ngoài mà không được đi vào, chuẩn bị cho tình hình khẩn cấp.
Toàn bộ thành viên ở ba cục cảnh sát Du Tiêm Vượng đều bị điều động hết, tổ trọng án Tây Cửu Long cũng bị triệu tập gấp, cảnh ti Trần Võ Kiệt của đội phòng chống tội phạm có tổ chức và xã hội đen nhận nhiệm vụ lúc nguy cấp là tổng chỉ huy, bày trận bao vây ngân hàng Bảo Kim.
Xe cảnh sát, xe hơi lớn chở đầy người xuất phát, tiếng còi cảnh sát đan xen nhau áp sát về phía đường Thượng Hải - nơi xảy ra vụ cướp ngân hàng.
Người đến hiện trường đầu tiên là ba thám tử của tổ trọng án B Tây Cửu Long, tổ trưởng và một vị thám tử khác đang đấu súng ác liệt với nhóm cướp.
Thám tử Dịch Gia Di thông qua bộ đàm truyền tin tức khẩn cấp đến tổng bộ.
Một trong ba tên cướp đã bị bắn gục, hai tên còn lại có ít nhất một khẩu tiểu liên và một khẩu Type 54 Pistol cỡ nòng lớn, lực sát thương mạnh. Công dân và nhân viên ngân hàng trong ngân hàng bị nhốt tình hình chưa rõ, trong ngân hàng có xảy ra thương vong hay không thì không ai biết.
Một chiếc xe xung kích của bộ đội được trưng dụng làm bộ chỉ huy tạm thời, chiếc xe lớn phi nước đại trên đường về phía ngân hàng Bảo Kim, Trần Vũ Kiệt cũng đã hoàn thành việc bố trí sơ bộ.
Chuyên gia đàm phán, SPU (Đội đặc nhiệm Phi Hổ trực thuộc bộ đội cơ động), tay súng bắn tỉa của đội cảnh sát xuất phát, sẵn sàng đợi lệnh.
Mặc áo chống đạn, đội mũ chống lửa, chuẩn bị sẵn sàng giao chiến.
“Ra lệnh cho tổ trọng án B đã đến nơi sớm nhất không được manh động, phố Thượng Hải là khu tập trung người, tình hình của nhân viên trong ngân hàng Bảo Kim vẫn chưa rõ. Phương diện truyền thông cũng mang máy ảnh chuẩn bị lao đến hiện trường, đạn không có mắt, không thể xuất hiện nhiều thương vong không đáng có hơn.” Trần Võ Kiệt vừa điều động những bộ phận khác xong, lại vội vàng quay đầu về phía một viên cảnh sát khác, nói thật nhanh.
Viên cảnh sát nhận lệnh, cầm bộ đàm đổi tuyến gọi.
“7512 xin trả lời! 7512 xin trả lời!”
Đầu bên kia không có phản ứng gì cả, viên cảnh sát lại sửa miệng: “Thám tử CID 7647 Dịch Gia Di! Nghe được xin hãy trả lời! Dịch Gia Di, nghe được xin hãy trả lời!”
Vẫn không có lời đáp.
“Sir, Trần, không ai trả lời.” Viên cảnh sát gấp đến túa mồ hôi đầy đầu, lại hoàn toàn không có thời gian lau.
Trần Võ Kiệt mím môi thành đường, vẻ mặt nặng nề, vài giây sau mới mở miệng: “Ra lệnh cho đội cảnh sát giao thông mở đường cho xe cứu hộ, điều vội bác sĩ của bộ phận pháp y ở tổ trọng án Tây Cửu Long đến hiện trường ngay, giục hết đi!”
“Sir Trần, ý anh là…” Viên cảnh sát thuộc đội điều tra tội phạm có tổ chức mang vẻ mặt khó coi.
“Hy vọng sẽ không có nhiều người dùng đến xe cứu hộ và pháp y… lo trước khỏi họa.” Trần Võ Kiệt nghiến răng, lại nhìn đồng hồ: “Còn bao lâu nữa mới đến hiện trường?”
“Hai phút nữa.” Tài xế nhấn ga hết cỡ, đáp lời.
“Đại Dũng, tiếp tục gọi điện thoại cho ngân hàng Bảo Kim.” Trần Võ Kiệt hít một hơi thật sâu.
Mong là có người nhận…
…