Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 311 - Chương 311 - Cho Dù Có Sợ Hãi Bao Nhiêu Cũng Phải Xem Hết

Chương 311 - Cho dù có sợ hãi bao nhiêu cũng phải xem hết
Chương 311 - Cho dù có sợ hãi bao nhiêu cũng phải xem hết

Chương 311: Cho dù có sợ hãi bao nhiêu cũng phải xem hết

Vị khách khẽ thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó vô cùng thành thạo bước hai bước trong nhà Triệu Mỹ Ni, lấy tất cả đồ dùng đã chuẩn bị sẵn từ trước từ trong balo mà mình mang theo ra, cô ta đeo găng tay cao su lên, lau dấu vân tay dính lên vũ khí cùn trong tay trước rồi đặt ở phía xa.

Sau đó vòng vào phòng ngủ, mượn ánh trăng vô cùng mờ ảo, mò mẫm trong bóng tôi dọn dẹp phòng ngủ sạch sẽ, lại thay người chết gấp gọn chăn chiếu và trải phẳng giường, tiếp đó mới vòng về phòng khách cúi người bế thi thể lên.

Dáng người của vị khách cao ráo, vai rộng chân dài, hơn nữa từ trong bóng cắt có thể nhìn ra được cơ bắp trên cánh tay và bắp đùi đều vô cùng săn chắc.

Sức của cô ta rất lớn, cúi người vừa dùng sức đã bế ngang được người phụ nữ nằm trên đất lên, sau đó di chuyển, có tiếng kim loại va chạm nhẹ, leng keng leng keng leng keng, giống như tiếng của chùm chìa khóa.

Khi vòng vào phòng ngủ, hung thủ thậm chí còn rất thành thạo hơi nghiêng người, giúp Triệu Mỹ Ni được bế ngang người tránh khỏi một cái ghế tròn nhỏ đặt ngay ở cửa phòng ngủ.

Sau khi vào phòng ngủ, vị khách lại cởi áo sơ mi của nạn nhân, đặt nạn nhân không một mảnh vải che thân xuống ngay chính giữa giường, để cô ta nằm thẳng tắp.

Làm xong tất cả mấy điều này, cô ta giống như đi trong nhà mình, mò mẫm trong bóng tối quành thẳng vào nhà bếp, không hề va vào bất cứ thứ gì.

Thẳng đến bàn bếp lập tức rút dao gọt hoa quả ra, sau khi vòng lại, cô ta ngồi bên hông nạn nhân, tay trái vuốt tìm giữa hai bầu ngực của nạn nhân rồi mới dùng hai tay cầm dao, giơ lên thật cao rồi dùng sức đâm xuống, đâm rất chuẩn vào chính giữa lồng ngực của nạn nhân.

Ngay khi nhìn thấy đoạn dòng chảy hình ảnh này, Dịch Gia Di không khỏi thở dốc.

Trong môi trường tối tăm, bóng người mơ hồ không thể nhìn rõ được mặt giơ con dao thật cao rồi dùng sức đâm một người không hề có khả năng phản kháng, lực tác động này thật quá lớn.

Cho dù là vị thám tử đã trải qua rất nhiều vụ án, thậm chí đã từng giết cướp và đã thông qua tư vấn tâm lý vẫn cảm thấy tim đập như trống, hai tay lạnh toát.

Cô cắn răng, cố gắng dồn lực chú ý của mình về trong dòng chảy hình ảnh.

Cho dù có sợ hãi bao nhiêu cũng phải xem hết, xem cho thật rõ.

Sau khi hung thủ đâm một nhát lại vẫn chưa xong, cô ta lại dùng sức rút ra, rồi lại dồn sức đâm nhát thứ hai, thứ ba vào cùng một vết thương… thẳng đến nhát thứ sáu mới rút con dao gọt hoa quả ra, ném vào trong thùng rác ở cuối giường.

Sau khi đứng dậy, hung thủ chỉ nghỉ ngơi vài hơi rồi ngồi về bên giường bình tĩnh gấp gọn quần áo, tiếp đó đặt bên cạnh thi thể.

Dường như việc mà cô ta đang làm không phải là chuyện đáng sợ đến cực điểm gì mà chỉ là một công việc nhà như gấp quần áo mà thôi.

Dịch Gia Di không nhìn rõ mặt của cô ta, không nhịn được mà đoán vẻ mặt của hung thủ có phải cũng bình tĩnh như hành động của cô ta hay không.

Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, công việc hôm nay của hung thủ vẫn chưa kết thúc.

Trong khoảng thời gian tiếp theo đó, cô ta không chỉ mò mẫm trong bóng tôi lau sạch vết máu trên sàn và dấu vân tay của mình, mà còn lau sàn và dọn dẹp căn nhà cho nạn nhân.

Trong bóng tối, cái bóng cắt đó vô cùng bận rộn, giống như đang làm việc dưới ánh mặt trời mà không có bất cứ sự chậm chạp nào, tốc độ vô cùng nhanh, như thể mấy chục năm qua đều làm công việc này, nhắm mắt cũng có thể làm xong tất cả một cách nhanh nhẹn và thoăn thoắt.

Xử lý xong mọi thứ, hung thủ đứng trong căn phòng tối hít thở sâu, giống như đang cảm nhận sự trong lành trong không khí sau khi dọn dẹp.

Sau đó, cô ta lại lấy một vài thứ ra từ trong túi.

Dịch Gia Di tập trung toàn bộ lực chú ý vào trong đó mới nhìn thấy rõ vậy mà hung thủ lại lấy ra vài sợi tơ mảnh… hoặc là tóc rải lên ghế sô pha, trong nhà vệ sinh và trong khe hở đầu giường.

Sau khi vòng về, cô ta lại lấy ra một cái khuyên tai rồi ném xuống đất, mũi chân đụng nhẹ để nó rơi tự nhiên xuống bên dưới sô pha.

Cuối cùng, cô ta xé tờ giấy hình vuông trên gương đó, sau khi xé vụn lại ném vào trong thùng rác bên cạnh, đồng thời lấy cái lọ nhỏ trên giá đối diện với cửa chính xuống, ném vào thùng rác nhà vệ sinh.

Bình Luận (0)
Comment