Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 313 - Chương 313 - Chúng Tôi Sẽ Khảo Sát Sâu Hơn Một Lần Nữa

Chương 313 - Chúng tôi sẽ khảo sát sâu hơn một lần nữa
Chương 313 - Chúng tôi sẽ khảo sát sâu hơn một lần nữa

Chương 313: Chúng tôi sẽ khảo sát sâu hơn một lần nữa

Sir Hứa ngẩng đầu gật đầu với anh Đại Quang Minh rồi lại nhìn về phía chỗ khác của thi thể: “Hung thủ có khả năng đã lau qua người thi thể… không có dấu vết bị xâm hại, cụ thể có bị bạo hành gì khác trước khi giết người hay không cần phải về cục cảnh sát chiết xuất những vật bên trong khác mới biết… Phán đoán sơ bộ là đập vào sau đầu đánh ngất nạn nhân trước, sau đó thực hiện hành vi đâm dao…”

“Hành động đâm dao vẫn rất có khả năng là để trút giận.” Chú Cửu dựa vào cửa, lười biếng thở dài.

“Quả cầu thủy tinh dính máu được phát hiện trên kệ để đồ ở phòng khách, bên trên đã bị người lau sạch qua, chắc hẳn là dùng dược phẩm hóa học như nước khử trùng, hung thủ đã lau dấu vân tay, chỉ để lại vết máu.” Kỹ thuật viên Diane bổ sung.

“Vậy vết thương va đập đó, rất có khả năng đã xảy ra trong phòng khách.’ Chú Cửu quay đầu nhìn về phía phòng khách: “Đây mới là hiện trường gây án đầu tiên.”

“Chúng tôi sẽ khảo sát sâu hơn một lần nữa.” Diane vội vàng nói.

Dịch Gia Di đứng trong phòng ngủ vừa nâng mắt đã nhìn thấy một kỹ thuật viên trẻ tuổi cầm một sợi tóc từ trong khe hở đầu giường ra, sau khi chiếu sáng màu sắc hiện ra là màu nâu đỏ.

Đây chắc hẳn là thứ giống sợi tơ mà hung thủ đã cố tình để lại, hóa ra là tóc.

Hành động này… thoạt nhìn sao lại giống việc mà một người sẽ làm để vu oan giá họa cho một người khác sau khi giết người vậy nhỉ?

Bộ phận giám định lại phát hiện ra bức ảnh bị xé vụn trong thùng rác phòng khách, là ảnh chụp của nạn nhân và một người bạn nữ để tóc dài màu nâu đỏ.

“Như vậy xem ra, có thể là tóc của người trong bức ảnh này rơi ở đây, xé vụn ảnh chụp là để trút giận sao?” Lưu Gia Minh nhìn chằm chằm vào đồng nghiệp ở bộ phận giám định đang vừa nhặt vụn ảnh trong thùng rác ra, vừa ghép sơ bộ tại hiện trường, quan sát người trong bức ảnh và suy đoán.

“Sau khi giết người đâm dao vào ngực cũng là trút giận, cái này chắc hẳn đồng nhất rồi. Đây chính là người quen gây án.” Chú Cửu cũng sáp tới nhìn cô gái trên bức ảnh: “Cô gái tóc dài màu nâu đỏ này hơn phân nửa chính là hung thủ.”

Dịch Gia Di nhíu mày, không lên tiếng.

Cô quay người, đột nhiên đứng trong lối đi ở phòng khách quan sát một vòng tại chỗ, sau đó cúi người nhìn xuống sô pha, quả nhiên trông thấy một tia sáng lạnh.

“Chị Diane, ở đây có một thứ.”

Diane lập tức đi qua, sau khi cúi người liếc nhìn bèn lấy cái kẹp gắp thứ nhỏ vẫn chưa trôi tuột quá xa vào trong sô pha.

“Là một chiếc bông tai.” Diana quan sát một lượt rồi mới thả nó vào trong túi đựng vật chứng.

“Ế? Giống y với cái mà cô gái tóc dài màu nâu đỏ đã đeo khi chụp ảnh.” Lưu Gia Minh lại tìm thấy bằng chứng mới nhất chứng minh “cô gái tóc dài màu nâu đỏ chính là hung thủ.”

Dịch Gia Di nhíu mày hít thở, không đúng.

Cô lại có một loại cảm giác hung thủ dường như biết cô sẽ nhìn thấy tất cả những thứ này, giống như hung thủ đang chỉ dẫn mọi người phát hiện ra những chứng cứ này, sau đó khiến toàn bộ tổ B đều nhắm vào cô gái tóc dài màu nâu đỏ kia.

Hồi tưởng lại dòng chảy hình ảnh, thi thoảng hung thủ đứng trong bóng tối lại bất chợt nhìn qua góc nhìn của Dịch Gia Di, khiến cô cảm thấy rất không thoải mái.

Tuy rằng lý trí nói cho cô biết hung thủ hoàn toàn không có khả năng biết đến sự tồn tại của mình, nhưng vẫn sởn hết gai ốc.

Bộ phận giám định kiểm tra hai vòng ở hiện trường, pháp y sir Hứa cũng đã kiểm tra sơ bộ thi thể ở hiện trường xong, lập tức mang thi thể về cục cảnh sát.

Các thành viên của tổ trọng án không theo xe trở về hết mà là tản ra khắp các nơi đi thu thập chứng cứ.

Lưu Gia Minh trở về cục cảnh sát điều tra kỹ càng về thân phận của nạn nhân.

Tam Phúc và Gary tiếp tục đi hỏi thăm xung quanh hiện trường hung án, tìm kiếm dấu vết hung thủ để lại tối hôm ấy và cuộc sống ngày thường của nạn nhân.

Người phát hiện ra thi thể là chị Vân – quản lý nữ của club đêm, đối phương cung cấp thông tin về công việc của người chết. Phương Trấn Nhạc dẫn chị Vân và Lưu Gia Minh chạy thẳng tới club đêm Đại Lệ Viện ở đường Portland.

Sau khi Dịch Gia Di và chú Cửu đợi được thông tin liên quan đến gia đình của nạn nhân từ Lưu Gia Minh, hai người ngồi xe nhỏ của chú Cửu chạy thẳng đến khu nhà thuyền Nam Loan, Lệ Chi Giác.

Khu vực này đường đi lầy lội, cỏ hoang mọc thành từng bụi, nhà thuyền xây bên bờ, phần lớn đều là cho ngư dân ở.

Người ra mở cửa là một người phụ nữ trung niên có làn da ngăm đen nhưng đôi mắt lại rất sáng.

Bình Luận (0)
Comment