Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 316 - Chương 316 - Có Lẽ Là Một Loại Cảm Xúc Báo Thù

Chương 316 - Có lẽ là một loại cảm xúc báo thù
Chương 316 - Có lẽ là một loại cảm xúc báo thù

Chương 316: Có lẽ là một loại cảm xúc báo thù

Sau đó, anh giũ một xấp báo cáo đầu tiên lấy được từ bộ phận giám định, tiếp lời madam, mở miệng nói: “Hình dạng của quả cầu thủy tinh và vết máu trên cơ bản phù hợp với vết va đập sau đầu của nạn nhân, có thể phán đoán quả cầu thủy tinh này chính là một trong các hung khí. Nó được bày trên kệ để đồ nhỏ ở cửa. Trong bộ sưu tập ảnh của nạn nhân có ba bức ảnh lấy bức tường đặt kệ để đồ đó làm bối cảnh, có thể chứng minh hung khí vốn nằm ở đây.”

Nói xong, Phương Trấn Nhạc lấy ba bức ảnh và dán lên bảng trắng.

“Hoặc là hung thủ vô cùng hiểu cách sắp xếp đồ ở nhà nạn nhân, hoặc là tạm thời nổi lên sát ý, vừa vặn nhìn thấy hung khí này bên tay.” Tam Phúc phân tích.

“Tối một ngày trước, khu cộng đồng mà nạn nhân ở vẫn luôn cúp điện, hung thủ thực hiện hành vi giết người và gấp gọn quần áo trong bóng tối, rõ ràng là người quen gây án.” Lưu Gia Minh nói, muốn nói không phải chính là cô gái tóc dài màu nâu đỏ đó hay sao, nhưng thấy vẻ mặt của mọi người nghiêm túc lại không tùy tiện phát biểu kết luận này.

“Nhưng tại sao cô ta lại muốn cởi quần áo của nạn nhân, sau đó lại gấp gọn đồ lại?” Tam Phúc hỏi.

“Có lẽ là một loại cảm xúc báo thù, ví dụ như ghét bỏ nghề nghiệp của nạn nhân chăng? Hoặc là… một loại tâm lý sạch sẽ nào đó?” Lưu Gia Minh cũng rơi vào nghi ngờ.

“Cảm thấy người sạch sẽ đi tới cũng phải sạch sẽ rời đi? Như vậy mới hoàn chỉnh? Là một loại nghi thức sạch sẽ nào đó sao?” Chú Cửu nhíu mày phân tích.

“Ừm… Trước không đưa ra quá nhiều suy đoán, chúng ta lần lại manh mối.

Không phát hiện được vết máu của người thứ hai trong nhà nạn nhân, lần theo tuyến đường tử vong cũng không tra ra được dấu vân tay khả nghi nào, nhưng phát hiện ra được sợi tóc dài màu nâu đỏ và một chiếc bông tai, mấy manh mối này chắc hẳn có thể chỉ hướng tới hung thủ.”

Phương Trấn Nhạc nói xong lại dán năm bức ảnh lên bảng trắng, một bức là ảnh sợi tóc dài màu nâu đỏ, một bức là ảnh chiếc bông tai, một bức là bức ảnh bị xé vụn được bộ phận giám định khôi phục, một bức là ảnh chai nước hoa bị ném vào trong thùng rác, còn có một bức là ảnh bộ đồ được gấp gọn đặt bên cạnh thi thể.

“Còn có vài điểm dị thường khác được phát hiện ra, đó chính là bức ảnh chụp chung bị xé nát này, còn có một chai nước hoa giá không tính là rẻ, rõ ràng vẫn chưa dùng hết nhưng lại bị ném đi. Cuối cùng chính là bộ quần áo được gấp gọn gàng trên giường.”

Dịch Gia Di nhìn chằm chằm vào bức ảnh chai nước hoa đó, giống hệt với hình ảnh cái bình nhỏ mà hung thủ đã ném vào trong thùng rác nhà vệ sinh trong dòng chảy hình ảnh cuối cùng.

“Tiếp theo phải tìm được nghi phạm mới có thể so sánh với những thứ để lại tại hiện trường gây án này.” Tam Phúc tiếp lời.

“Đúng vậy.” Phương Trấn Nhạc gật đầu.

Dịch Gia Di mím môi, mọi người không nhìn thấy hung thủ cố tình lấy mấy thứ này ra đặc biệt chuẩn bị sẵn những bố cục này.

Giống như hung thủ sắp xếp, từng bước một bị dắt mũi mọi người đi về phía con đường mà cô ta đã bày sẵn.

Dịch Gia Di có hơi đứng ngồi không yên, vô số câu nói vọt đến bên miệng lại bị cô ép xuống.

“Tôi với Gary đã đi hỏi các hàng xóm láng giềng xung quanh nơi nạn nhân ở, nạn nhân thường xuyên dẫn những người đàn ông khác nhau về nhà, chắc hẳn là mấy tay hạ lưu quen được ở club đêm.

Cũng có hàng xóm nhìn thấy cô ta dẫn bạn gái về làm khách, một người được hàng xóm nhớ mặt chính là cô gái trên bức ảnh này.” Gary khoanh lên gương mặt cô gái rồi đưa cho Phương Trấn Nhạc.

Chúng tôi đã xác định được cô gái này ở club đêm, tên là Clara, là một nữ tiếp rượu nóng tính.” Lưu Gia Minh cũng đưa một bức ảnh tới, bên trên là ảnh chụp chung của sáu cô gái, trên đó có tên anh ta đã viết sẵn.

Mọi người đồng loạt nhìn về phía ảnh chụp của Clara, lớn lên xinh đẹp, khóe mắt xếch lên, lông mày nhướng cao, vừa nhìn đã biết người này có tính cách nóng nảy táo bạo, không dễ ở chung.

Mấu chốt là mái tóc dài màu nâu đỏ đó của cô ta!

“A, bức ảnh chụp chung bị xé nát đó chính là ảnh chụp của người bị hại với Clara.” Gary trừng mắt lớn tiếng.

Bình Luận (0)
Comment