Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 315 - Chương 315 - Mau Qua Đây Thắp Hương Khấn Vái

Chương 315 - Mau qua đây thắp hương khấn vái
Chương 315 - Mau qua đây thắp hương khấn vái

Chương 315: Mau qua đây thắp hương khấn vái

“Một căn nhà rộng nghìn thước, toàn bộ chi phí cũng phải ba, bốn trăm vạn lận! Tôi phải làm bao lâu đây… không bằng kêu tôi bị thương nặng ở vụ án này, lấy tiền lương mấy năm làm trợ cấp kinh tế, nói không chừng lại có thể mua được căn nhà.” Gary vô tâm vô phế nói.

Chú Cửu vừa bước vào trong lập tức nổi giận, đi lên đánh Gary ba cái: “Phi! Nói vớ vẩn! Mau qua đây thắp hương khấn vái!”

Trên người chú Cửu còn dính khí lạnh và ẩm mang theo từ bên ngoài vào, ông ta kéo Gary dậy đi tới trước tượng Quan Công, mạnh mẽ áp giải anh ta phải thắp ba nén hương một cách thành kính.

Bái lạy xong lại cắm hương vào lư hương, Gary quay đầu lè lưỡi với mọi người, cười hì hì.

Dịch Gia Di không để ý những người khác nói chuyện mà cầm cốc cà phê sữa dừa nguyên chất còn nóng hổi lên, hơi ngọt hơi đắng lại mang theo mùi thơm của cốt dừa, chất lỏng nóng hổi chui vào thực quản làm cả người ấm áp hẳn lên.

Trong miệng tràn ngập vị của sữa tươi, cả người lẫn tim đều được chữa lành, cô thở ra một hơi thật dài.

Bên ngoài thật lạnh, trong phòng lại thật ấm.

“Có phải Thập Nhất cũng muốn đổi nhà đúng không?” Lưu Gia Minh thò đầu nhìn về phía Dịch Gia Di.

“Đúng ạ, nhưng đã đi xem nhà với anh cả rồi, không đắt cho lắm chỉ là diện tích và chất lượng cũng như nhau, không cần thiết phải chuyển nhà, lại gom thêm tiền vậy.” Dịch Gia Di nói với vẻ bất đắc dĩ, tiết kiệm ơi là tiết kiệm, tiền ơi là tiền, thứ phiền phức lại không thể trốn tránh được.

“Sau này chúng tôi sẽ xem hộ cô, có căn nhà nào thích hợp sẽ tiến cử với cô.” Chú Cửu cũng bưng một cốc nước nóng.

“Chúng tôi cũng sẽ giúp cô xem thử.” Phương Trấn Nhạc và Khưu Tố San lần lượt trở về từ bộ phận giám định và bộ phận pháp y, sau khi tiến vào phòng cũng mở miệng.

“Tôi có một người bạn sắp di dân sang Anh, nhà ở Vượng Giác cũng bỏ trống, trở về tôi sẽ hỏi cô ấy xem có muốn cho thuê không.” Khưu Tố San tìm một cái ghế rồi ngồi xuống.

“Tốt quá tốt quá, cảm ơn mọi người.” Trong lòng Dịch Gia Di lại ấm áp hơn vài phần.

“Nào, họp thôi. Mọi người đều nói lại thông tin mà mình đã thu thập được đi.” Phương Trấn Nhạc mở nắp bút viết bảng, lau mấy chữ viết ngoáy lung tung trên bảng, nghiêm mặt nói.

“Bản báo cáo đầu tiên của bộ phận pháp y, không có vết tổn thương tạo thành từ hành vi xâm hại tình dục, kiểm tra bộ phận riêng tư đưa ra kết luận nạn nhân đã quan hệ nhiều lần trước khi chết, phán đoán sơ bộ là không có liên quan trực tiếp tới cái chết của nạn nhân. Trên người nạn nhân không có vết thương khả nghi nào khác, vật lấy được ở mấy chỗ như móng tay đã mang đi xét nghiệm, đại khái phải đợi ngày kia mới có thể cho ra kết quả. Vết thương chí mạng của nạn nhân là vết va đập ở sau đầu, không phải vết thương do vũ khí sắc bén tạo thành ở ngực.”

Madam cầm báo cáo dẫn đầu lên tiếng: “Nói cách khác, hung thủ hoàn toàn không cần phải cắm dao vào ngực nạn nhân, từ đó suy đoán hung thủ làm vậy chỉ vì muốn trút giận, một điểm này có thể chứng minh kết luận là người quen gây án.”

“Còn có khả năng là cảm giác nghi thức nào đó.” Chú Cửu hồi tưởng lại hiện trường thi thể nằm trong phòng ngủ, cả người trần truồng, tư thế nằm tiêu chuẩn như đang ngủ say, làn da trắng nõn và lỗ máu màu đỏ thẫm trên ngực, còn có quần áo được gấp gọn đặt bên cạnh thi thể… Nghĩ thế nào cũng cảm thấy có bóng ma bí ẩn phía sau.

“Hoặc là vạch kế hoạch sẵn từ trước phải dùng con dao gọt hoa quả ở trong phòng bếp của nạn nhân đó, nhưng không ngờ chỉ đập vào đầu có thể giết chết nạn nhân, cho nên hung thủ vẫn dựa theo mỗi một bước mà mình đã lên kế hoạch từ trước, tiến hành dần dần từng bước.” Dịch Gia Di nghiêm túc nói.

“Ý cô là giống Diệp Vĩnh Càn trong vụ cướp lớn ở ngân hàng Bảo Kim sao, khoảng thời gian trước khi xuất phát đã vạch rõ toàn bộ chi tiết của quy trình, sau đó khi giết người cũng hoàn toàn chấp hành dựa theo kế hoạch đó?” Gary không nhịn được mà nuốt nước miếng, con người bây giờ đều là quỷ hết à?

“Đều tại báo chí nói quá lố, không biết cách che giấu chi tiết gây án của hung thủ và chi tiết phá án của phía cảnh sát, vẫn phải tiếp tục vạch định giới hạn công việc của bộ phận quan hệ công chúng đi!” Chú Cửu nổi giận oán trách.

Phương Trấn Nhạc gật đầu, ghi lại vài từ lên bảng trắng: [Người quen gây án, hung thủ trí tuệ cao.]

Bình Luận (0)
Comment