Chương 329: Khắc tinh của tội phạm 5
Logic sâu hơn phía sau mỗi một hành động của cô ta là gì?
Tại sao biểu hiện của người này lại không có kẽ hở như thế? Rõ ràng cô ta thoạt nhìn không giống loại người thích suy nghĩ sâu xa, có mưu kế và có trí tuệ đó.
Sau khi vẽ xong sơ đồ phân tích nhân vật này, anh lại vòng về toàn bộ vật chứng ban đầu suy đoán ra Clara là kẻ bị tình nghi, bắt đầu chất vấn nhũng manh mối này: Sợi tóc, ảnh chụp, nước hoa, dấu son môi và khuyên tai.
…
Cách vài cây số, Dịch Gia Di cũng không ngủ.
Vì không ảnh hưởng đến em gái Gia Như ngủ nên cô chuyển đến phòng khách, bày giấy bút lên mặt bàn ăn, bắt đầu sắp xếp lại toàn bộ thông tin và logic.
Tờ giấy trải ra, cô dần dần lấp kín bên trên bằng toàn bộ tổ hợp từ mà mình đã thu thập được, sau đó liên kết và phân tích chúng hòng móc nối nạn nhân với Tần Hồng Lương.
Nhưng lại phát hiện ra rất khó, cô gái này không để lại bất cứ dấu vết nào, đến nay cũng không điều tra ra được động cơ phạm tội.
Hôm nay là đám người anh Tam Phúc đi phỏng vấn Đại Lệ Viện, hàng xóm của nạn nhân và hàng xóm của Tần Hồng Lương, mọi người không biết cô ta là hung thủ nên rất có khả năng sẽ không nắm được thông tin liên quan đến Tần Hồng Lương, càng không chủ động hỏi đến.
Xem ra, ngày mai vẫn phải đích thân chạy đến mấy nơi này hỏi lại hàng xóm, khai thác động cơ gây án của Tần Hồng Lương.
Đặt một dấu hỏi trên điểm này, thân là một trong những mục tiêu làm việc tiếp theo, Dịch Gia Di lại trở về khởi điểm của vụ án, bắt đầu suy nghĩ liệu có cách nào loại trừ Clara khỏi diện tình nghi. Chỉ có Clara không đáng nghi thì đám người anh Nhạc mới càng cố gắng tìm kiếm manh mối mới hơn và kẻ bị tình nghi mới.
Người đông dễ làm việc, mọi người cùng nhau tìm chắc chắn sẽ dễ dàng hơn cô tự tìm rất nhiều.
Nhưng Tần Hồng Lương cố tình tính toán Clara vô tâm, hoàn toàn khó lòng phòng bị.
Cô gái ngốc chỉ biết phô trương thanh thế Clara này hoàn toàn không biết mình bị người ta lợi dùng triệt để cỡ nào.
Bằng chứng ngoại phạm cũng không có, logic chứng minh bản thân không có khả năng giết chết nạn nhân Triệu Mỹ Ni cũng không thuyết phục, hôm nay khi Dịch Gia Di nghe khẩu cung của cô ta cũng thấy tuyệt vọng thay cô ta.
Nếu không nhìn thấy trong dòng chảy hình ảnh Clara quả thật không phải hung thủ thì thật sự rất khó không bị Tần Hồng Lương dắt mũi đi.
Liệu có khả năng, đến cuối cùng các thám tử hoàn toàn không tìm được chứng cứ phạm tội nào khác mà lại có quá nhiều “bằng chứng thép” chỉ hướng về phía Clara, rồi cứ như vậy coi cô ta thành hung thủ mà trình hồ sơ vụ án lên sở tư pháp không?
Dịch Gia Di không biết nhưng cô biết chỉ cần có cô ở đây sẽ không để chuyện như vậy xảy ra.
Sau khi ngầm hạ quyết tâm, cô lại chuyên tâm hồi tưởng lại tất cả mọi thứ trong dòng chảy hình ảnh, không ngừng ghi chép các thông tin khả nghi lên tờ giấy trắng, sau khi suy nghĩ lại gạch một số thứ, khoanh tròn một vài thứ.
Sau khi cân nhắc một lượt, cô lại lặng lẽ vòng về phòng ngủ lấy quyển sách hỗ trợ cần thiết cho công việc, nhìn Tiểu Gia như ngủ say không nhịn được mà nhếch miệng cười.
Trong công việc bận rộn có thể nhìn thấy gương mặt say ngủ hạnh phúc của người nhà cũng được coi là một loại trị liệu.
Cô nhẹ nhàng rời khỏi phòng và ngồi về bàn ăn, sau khi lật mở sách lại bắt đầu kiểm tra.
Dịch Gia Di tổng kết ra nội dung mà mình cần:
Một, nhân chứng.
Hai, động cơ gây án.
Ba, bằng chứng.
Bốn, tái hiện lại hiện trường gây án bằng phương pháp suy luận.
Năm, khẩu cung của hung thủ.
Dịch Gia Di cúi đầu, viết năm mục này lên giấy, sau đó không ngừng bổ sung thông tin lấy được trước đó vào năm mục này, đồng thời cũng chắt lọc ký ức, cố gắng bắt lấy thông tin mới.
Rất nhanh, cô đã tóm được chỗ khai thác mới trong dòng chảy ký ức.
Đó chính là tiếng ầm ầm tần suất thấp mà Dịch Gia Di thấp thoáng nghe thấy trong dòng chảy hình ảnh trước khi hung thủ Tần Hồng Lương chuẩn bị rời đi là gì.
Suy nghĩ mãi cũng không hiểu được, cô dùng sức viết lại một điểm này lên tờ giấy, quyết định ngày mai tới hiện trường hung án đích thân hỏi hàng xóm, nhất định phải làm rõ được một điểm này.
Lại bận rộn không biết qua bao lâu, cảm giác buồn ngủ kéo đến đã không có cách nào suy nghĩ hiệu quả cao nữa, cô mới sắp xếp lại ghi chép và sơ đồ tư duy của mình, lê thân xác nặng nề về ngủ.