Chương 342: Cười khổ
Nhưng người nhà cô ấy không muốn nối lại quan hệ với cô ấy, mỗi lần đều ném đồ của cô ấy đi, chửi cô ấy thậm tệ. Cô ấy thật sự rất thảm, lần nào về đến nhà cũng khóc như mưa, tôi khuyên mãi cũng không được, chỉ có thể chửi cô ấy, cô ấy lại chê tôi dữ…”
Nói đến đây, đột nhiên Clara lại không nói tiếp được nữa, cô ta ôm mặt, chỉ nức nở bảo: “Sớm biết như thế tôi đã tốt với cô ấy hơn một chút rồi, cần gì cứ dữ với cô ấy mãi…”
…
Dịch Gia Di đi hỏi thăm rất nhiều người ở trên lầu dưới lầu, trước lầu sau lầu nhà nạn nhân Triệu Mỹ Ni, cuối cùng cũng trải nghiệm được sự vất vả của việc làm thám tử.
Hàng xóm láng giềng hoàn toàn không muốn phối hợp với phía cảnh sát điều tra án, cuộc sống đang yên đang lành, đột nhiên bên cạnh có người chết, vốn đã cảm thấy rất xui rồi, lại còn luôn bị người làm phiền, tâm trạng quả thật sẽ không tốt được.
Dịch Gia Di cũng chỉ có thể nhẫn nại, hòa nhã đặt câu hỏi mới miễn cưỡng có thể khai thác được chút ít, nhưng thường đều là tin tức vô dụng.
Cái gì mà Triệu Mỹ Ni thật sự là gái, cái gì mà thuê nhà ở khu cộng đồng này vừa đắt vừa phức tạp, oán trách và đồn đãi không đâu vào đâu, còn nhiều hơn thông tin hữu dụng.
Mà liên quan đến tiếng ầm ầm liên tục kia, mọi người hoàn toàn không có manh mối gì cả, có người nói có phải là máy giặt của nhà ai đó không, có người hỏi có phải cô bị ù tai không, còn có người nói có thể là xe hơi bên ngoài, gần đây bên này đường xá ồn ào lắm.
Vốn dĩ phương pháp chứng minh theo từng trường hợp phải tốn thời gian và phí sức lực để hỏi và tìm từng cái, còn phải sàng lọc từ mấy thông tin nhạt nhẽo và nhàm chán này.
Sau khi Dịch Gia Di trở về cục cảnh sát, kiểm tra vài lần vẫn cảm thấy đều vô dụng hết.
Cô chán nản dựa người lên lưng ghế, chú Cửu cười hỏi: “Sao thế, kỳ tài dũng mãnh, làm thám tử rồi, sau này phải trải qua cuộc sống như vậy đấy, điều tra, hỏi han, suy nghĩ, mở họp mãi không hết, còn phải bắt người nữa. Nhưng mấy thứ này vẫn chưa phải phiền nhất đâu, cô chỉ cần có thể an toàn không thiếu cánh tay không thiếu chân kéo dài đến khi về hưu, đó mới coi là may mắn.”
Dịch Gia Di cười khổ.
Mọi người lục tục trở về cục cảnh sát, đều mang theo rất nhiều thông tin hữu dụng, không chỉ dần làm phong phú tất cả những người có liên quan đến vụ án mà rất nhiều tuyến thời gian đều được móc nối lại với nhau.
Phương Trấn Nhạc dẫn mọi người mở họp, bổ sung thông tin.
Dịch Gia Di vừa xấu hổ vì mình không mang về thông tin hữu dụng, vừa cảm thán mọi người thật lợi hại.
Chỉ là trong quá trình trao đổi thông tin, Lưu Gia Minh vẫn luôn tích cực hoạt bát lên tiếng lại hiếm khi im lặng.
Khi đến phiên cậu ta chia sẻ lời khai có được khi hẹn gặp Đồ Quý Sinh, Phương Trấn Nhạc không nhịn được mà trêu chọc: “Sao hôm nay lại im ắng như vậy? Cậu như thế khiến chúng tôi cũng không dám đọc khẩu cung này đâu.”
Lưu Gia Minh quay đầu liếc mắt nhìn Dịch Gia Di, khó khăn mở miệng.
Manh mối của người nào lấy được cũng đều chứng minh suy đoán của Thập Nhất, chỉ có cậu ta là rớt mắt xích.
Tuy rằng đây là khẩu cung vô cùng quan trọng nhưng cứ cảm thấy trong lòng hơi hổ thẹn.
Cậu ta phải phủ định toàn bộ lời nói của mọi người trước đó.
“Khi Triệu Mỹ Ni tử vong, Tần Hồng Lương đang ở cùng Đồ Quý Sinh. Đồ Quý Sinh vô cùng khẳng định một điểm này, em đã xác nhận đi xác nhận lại rất nhiều lần nhưng chỉ có được một đáp án.” Lưu Gia Minh nhìn Dịch Gia Di rồi lại quay đầu nhìn về phía Phương Trấn Nhạc: “Tần Hồng Lương có bằng chứng ngoại phạm vô cùng hữu lực.”
…
Toàn bộ suy luận trước đó giống như xây lâu đài trên cát, nguy cơ trùng trùng.
Chú Cửu nhìn bộ dáng cúi mắt im lặng của Dịch Gia Di, cứ cảm thấy trông có vẻ hơi gầy yếu và thê lương.
Ông ta không đành lòng mà đi lên an ủi cô: “Cho dù đoán sai cũng không sao cả, làm thám tử không có khả năng mãi mãi không phạm lỗi, cô đã rất cố gắng rồi, rất không tồi…”
Dịch Gia Di hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nở nụ cười, tận mắt nhìn thấy Tần Hồng Lương giết người nên cô cũng không hề dao động một chút nào cả, càng không tự mình phủ định như đám người chủ Cửu lo lắng.
Cô đã sớm đoán được nếu Tần Hồng Lương đã sắp xếp nhiều như thế, vậy khâu bằng chứng ngoại phạm này cũng không có khả năng để phía cảnh sát vừa hỏi là lộ tẩy ngay.
Nhưng đại khái cô cũng mang tâm lý may mắn, mong đợi Tần Hồng Lương thông minh ở mấy chỗ nhưng vài chỗ khác lại có sơ hở cực lớn.