Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 345 - Chương 345 - Đúng Bệnh Hốt Thuốc 3

Chương 345 - Đúng bệnh hốt thuốc 3
Chương 345 - Đúng bệnh hốt thuốc 3

Chương 345: Đúng bệnh hốt thuốc 3

Nếu Tần Hồng Lương tự nhận mình không hề có sơ hở trong kế hoạch đổ tội cho Clara, vậy người ngông cuồng tự phụ này có khả năng sẽ để lộ dấu vết ở nhà Đồ Quý Sinh sau khi giết người.

Dù sao thì Đồ Quý Sinh chỉ là một người công cụ làm chứng cứ ngoại phạm, rất có thể cô ta cảm thấy phía cảnh sát hoàn toàn không có khả năng nghi ngờ đến chỗ anh ta.

Vừa định mở miệng mời kỹ thuật viên Diane khảo sát lại phòng tắm thì nghe thấy Dịch Gia Di mở miệng bảo: “Chị Diane, có thẻ khảo sát phòng tắm trước được không? Chủ yếu là chỗ lỗ thoát nước, bồn tắm, mấy chỗ có khả năng sẽ dính tóc khi nằm trong bồn tắm ấy…”

Phương Trấn Nhạc mím môi, tốt lắm, không cần anh mở miệng.

Diane kiểm tra lại toàn bộ những chỗ chi tiết ở hai bên trái phải và trước sau bồn tắm, cuối cùng phát hiện ra vài chỗ có phản ứng Luminol vô cùng nhỏ.

Cô ta dùng vài cây tăm bông lần lượt thấm nước cẩn thận hút đi những thứ bên trong rồi mới cho vào túi đựng vật chứng ổn thỏa.

“Tối nay có thể cho ra kết quả xét nghiệm nhóm máu, còn xét nghiệm DNA cụ thể vẫn phải đưa tới cơ quan chuyên nghiệp hơn, cần đợi một khoảng thời gian mới được.” Sau khi Diane giới thiệu với Dịch Gia Di xong lại vỗ nhẹ lên cánh tay cô, cười hỏi: “Còn có chỗ nào cần khảo sát lại không, cảnh sát Dịch?”

Lúc này Phương Trấn Nhạc đã đi đến bên phòng ngủ mà Đồ Quý Sinh nói đã cùng Tần Hồng Lương hoan hảo, ngẩng đầu quả nhiên phát hiện ra có một cái đồng hồ treo trên đầu giường, vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy.

Ánh mắt đo độ cao của chiếc đồng hồ, nghĩ đến hành động hỏi Đồ Quý Sinh thời gian của Tần Hồng Lương, đột nhiên một suy nghĩ hiện lên trong đầu, anh quay đầu định mở miệng.

Dịch Gia Di lại giành trước: “Chị Diane, có thể giúp tôi kiểm tra dấu vân tay trên đồng hồ được không?”

“Được chứ madam.” Diane vừa cười vừa gật đầu, sau khi cởi giày giẫm lên giường lại phát hiện chiều cao vừa vặn chạm được đến đồng hồ.

Dịch Gia Di quay đầu hỏi Đồ Quý Sinh: “Sau khi anh với Tần Hồng Lương về nhà anh có cho cô ta thời gian ở một mình trong phòng không?”

“Trong lúc tôi đi tắm thì có.” Đồ Quý Sinh nghĩ ngợi rồi bảo: “À, là cô ấy cứ bắt tôi phải đi tắm.”

Mới đầu khi các thám tử vừa tới, Đồ Quý Sinh cũng không để ý cho lắm.

Nhưng bây giờ Diane phát hiện ra vết máu trong phòng ngủ, bản thân anh ta lúc tắm lại không hề bị thương, vậy vết máu đó chắc chắn là Tần Hồng Lương mang tới.

Vừa nghĩ đến có khả năng là máu của người chết, cả người anh ta đã khó chịu thôi rồi.

Lúc này đã không cần yêu cầu của các thám tử nữa, anh ta cực kỳ cần các sir giúp mình kiểm tra khảo sát thật cẩn thận, mong tìm được toàn bộ những chỗ có liên quan đến nạn nhân, nếu như có thứ gì đó rơi ở đây cũng mời mang đi luôn đi.

Qua vài hôm… không, ngay ngày mai thôi! Anh ta phải mời chuyên gia tới tổng vệ sinh một lần, lại mời một thầy phong thủy tới từ từ giải xui.

“Trên đồng hồ không có dấu vân tay…” Diane đứng trên đầu giường nhíu mày: “Nhưng đằng sau dây cót có một sợi tóc dài màu đen… đáng tiếc không có nang tóc.”

Sau khi thu thập sợi tóc, Diane quan sát tư thế đứng thẳng chống tường của mình, đột nhiên có cảm giác gì đó, cô ta vội thu tay về, lại thu thập trên bờ tường gần đó.

Sau đó cười bảo: “Trên vách tường thu được vài dấu vân tay, tuy không rõ ràng bằng in dấu lên những vật thể nhẵn nhụi nhưng cũng đủ dùng để so sánh rồi.”

“Đồng hồ có dấu vết lau chùi trong hai ngày nay, trên các món đồ trang trí trên tường đó có rất nhiều bụi bám nhưng trên chiếc đồng hồ lại không có. Anh Đồ, gần đây anh có thuê người tới dọn dẹp nơi này không?” Diane đứng trên giường, nhìn xuống và hỏi Đồ Quý Sinh.

“Không có, tôi ăn cơm cũng ăn ở bên ngoài, một người độc thân như tôi cũng không ở nhà nấu cơm, một tuần tôi thuê người giúp việc tới dọn dẹp một lần, lần trước cách lần này được bốn ngày. Hơn nữa…” Đồ Quý Sinh nghĩ ngợi rồi nghiêm túc nói: “Nếu không yêu cầu thì người giúp việc sẽ không lau mấy thứ như đồng hồ và đèn treo… Lần trước người giúp việc tới làm việc, tôi cũng không nói, cái đồng hồ này chắc hẳn đã mấy tháng không ai lau rồi mới phải.”

“Chắc hẳn là Tần Hồng Lương lau rồi.” Dịch Gia Di ngẩng đầu nói.

Bình Luận (0)
Comment