Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 364 - Chương 364 - Tất Cả Đã Lộ Rõ Chân Tướng Rồi

Chương 364 - Tất cả đã lộ rõ chân tướng rồi
Chương 364 - Tất cả đã lộ rõ chân tướng rồi

Chương 364: Tất cả đã lộ rõ chân tướng rồi

Tại sao cô lại biết? Hơn nữa còn nói là thuốc an thần một cách khẳng định như vậy? Phải biết rằng dược phẩm có thể khiến người ngủ mê cũng không chỉ có mỗi loại này thôi đâu.”

Dịch Gia Di đột nhiên bật cười ha ha, cô chỉ ra camera sau lưng và nói với vẻ đắc ý: “Tất cả đã lộ rõ chân tướng rồi, Tần Hồng Lương, cô còn gì muốn giảo biện nữa không?”

Sắc mặt của Tần Hồng Lương lập tức trắng bệch, sau đó còn trở nên xanh mét.

Cô ta mấp máy môi, bất chợt ôm mặt òa khóc.

Cả người Tần Hồng Lương run lên, bật khóc nức nở, cũng không còn khoa trương và kiêu ngạo như trước đó nữa, sát khí khi giết người cũng tiêu tan, cả người đều co quắp ủ rũ, giống như toàn thân đột nhiên biến mất, khiến cô ta thoạt nhìn nhỏ bé đến vậy.

Dịch Gia Di thở phào nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng quay đầu nhìn về phía Phương Trấn Nhạc.

Người đàn ông gật đầu với cô, bàn tay rũ bên người lặng lẽ dựng ngón cái.

Dịch Gia Di giãn cơ mặt, cảm giác thành tựu đã xối sạch toàn bộ sự chán chường và mệt mỏi trong mấy ngày qua của cô, khiến cô khôi phục tinh thần sáng láng, cả người dường như tỏa sáng chói mắt.

Cô quay người lại vỗ lên vai anh Tam Phúc, Tam Phúc cũng nghiêng mặt ra sức gật đầu với cô, trong ánh mắt không có cách nào che giấu được sự khâm phục.

Lồng ngực của Dịch Gia Di nóng hổi, lúc này cảm xúc trong cô trào lên, trong cục cảnh sát mở điều hòa thấp nhất nhưng trên trán lại túa mồ hôi nóng.

Cuối cùng, cô cũng hiểu tại sao cả ngày đám đàn ông này đều nóng hầm hập rồi.

Hóa ra không phải do thân nhiệt cao mà là công việc này khiến người sục sôi máu nóng.

Dịch Gia Di lau mồ hôi trên trán, cầm đạo cụ diễn quan trọng là giỏ vật chứng quay người đi ra khỏi phòng thẩm vấn.

Gary thay thế vị trí của cô, ngồi đối diện với Tần Hồng Lương, đợi cô ta khóc cho xong.

Vừa ra cửa, Lưu Gia Minh đã đi lên đưa một chai nước suối, Dịch Gia Di mở nắp, ngửa đầu uống hết nửa chai.

Cô lấy túi vật chứng đựng găng tay ở trên cùng đi, sau đó giao lại vật chứng cho Lưu Gia Minh để đối phương cất đi.

Dựa vào bên ngoài cửa sổ phòng thẩm vấn, Dịch Gia Di vừa thả lỏng tinh thần vừa tiếp tục uống nước. Lúc này mới phát hiện ra bên ngoài cửa sổ nhỏ của căn phòng thẩm vấn cũng không tính là to cho lắm lại có ba cái đầu chụm lại.

Một của chú Cửu, một của Du Triệu Hoa ở tổ A, còn một là của John tổ C.

“Rất nhiều người nói quá trình thẩm vấn của cô vô cùng đặc sắc, trăm nghe không bằng một thấy!” Du Triệu Hoa không khỏi lắc đầu khen ngợi, đôi mắt nhìn Dịch Gia Di thật sự là đang tán thưởng.

Anh ta nhìn màn thẩm vấn vừa rồi, đến bây giờ tóc gáy vẫn còn dựng đứng.

“Gia Di lợi hại! Lập hồ sơ thật sự quá có sức hấp dẫn!” Tổ trưởng tổ C – John cũng khen từ tận đáy lòng.

“Là tổ trưởng Phương của chúng tôi dạy tốt.” Dịch Gia Di cười khiêm tốn.

Phương Trấn Nhạc vừa bước ra khỏi phòng thẩm vấn vừa vặn nghe được câu này, đôi mày nhẹ nhàng nhướn lên khoảng một ly.

Dịch Gia Di uống xong nước đã lấy lại bình tĩnh, lại quay về phòng thẩm vấn.

Đổi lại là Phương Trấn Nhạc đứng bên ngoài phòng thẩm vấn nói chuyện với Du Triệu Hoa và John.

Du Triệu Hoa không khách sáo nhất, mở miệng hỏi: “Đợi cậu thăng chức rồi, điều Dịch Gia Di đến tổ chúng tôi được không?”

John không ngờ câu này có thể nói ra một cách dễ dàng như thế, anh ta vỗ đùi, chỉ hận mình đã không lên tiếng sớm hơn.

Ánh mắt của Phương Trấn Nhạc liếc qua Du Triệu Hoa và John, khẽ cười một tiếng.

“Điều đi làm gì? Làm việc cho hai người các anh á?” Phương Trấn Nhạc bĩu môi, lòng lại nói: Đừng có mơ.

Đến lúc đó tình hình của Dịch Gia Di thế nào cũng không phải do hai vị tổ trưởng này định đoạt.

Tần Hồng Lương khóc rất dữ dội, đợi sau khi tâm trạng của cô ta cuối cùng cũng bình ổn lại, loại kiêu ngạo trước kia cũng không tìm về được nữa.

Cô ta nhũn người ngồi trên ghế, các thám tử hỏi gì thì đáp nấy, giống như đột nhiên mất đi linh hồn vậy.

Làm xong khẩu cung và mời Tần Hồng Lương ký tên, video cũng đã quay xong.

Ngay khi Tam Phúc áp giải Tần Hồng Lương ra khỏi phòng thẩm vấn và đưa đi giam, toàn bộ thám tử tổ B đều thở phào nhẹ nhõm.

Vụ án này thật sự quá khó, mỗi ngày mỗi giờ phá án trước đây đều khiến chú Cửu cảm thấy vụ án này sẽ trở thành vụ án chưa được giải quyết, hoặc là biết hung thủ lại không thể nắm được chứng cứ, khiến cho các thám tử không thể không ôm hận mà gác lại.

Cũng may… cũng may cuối cùng cũng phá được.

Trở về văn phòng tổ B, mọi người chỉnh sửa báo cáo, đơn xét nghiệm, khi tái hiện lại tình tiết vụ án vẫn không nhịn được mà cảm thán.

Bình Luận (0)
Comment