Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 373 - Chương 373 - Bá Vương Hoa Và Cậu Con Trai Rùa 1

Chương 373 - Bá vương hoa và cậu con trai rùa 1
Chương 373 - Bá vương hoa và cậu con trai rùa 1

Chương 373: Bá vương hoa và cậu con trai rùa 1

(Chú thích: Bá vương hoa để chỉ nữ giới kiên cường, có sức sống, năng lực mạnh, cũng có ý nghĩa là người đẹp.)

Mặt trời càng lên càng cao, cũng càng ngày càng chói mắt.

Cho dù là tấm kính cũ loang lổ của nhà chòi cũng không thể ngăn được ánh nắng buổi sáng, nó tùy ý rải xuống, hắt lên một bức ảnh chụp cũ.

Triệu Mỹ Ni khi còn là thiếu nữ mặc bộ đồng phục thống nhất của trường học, trẻ trung xinh đẹp, nét mặt rạng rỡ.

Cô ta cười rạng ngời với ống kính như thế, giống một bông hoa đón ánh sáng xuân chuẩn bị nở rộ.

Cửa sổ cũ chắn ý lạnh cuối thu bên ngoài nhà khiến thiếu nữ trên bức ảnh chỉ cảm nhận được ánh mặt trời xán lạn.

Dưới mái hiên, bên trong ổ cửa sổ nhỏ, Triệu Mỹ Ni đã về nhà.

Tổ trọng án B đã ăn món nạm cừu hầm của Dịch Ký ba ngày liền rồi.

Phương Trấn Nhạc vượng dương khí nhất là người chảy máu mũi đầu tiên, khi làm việc ở cục cảnh sát vẫn đi đường uy phong lẫm liệt, cho dù đi họp với cảnh ti cũng hiên ngang khí phách như thế, dường như quên mất trong mũi mình còn nhét cục giấy.

Lưu Gia Minh lén nói đùa, anh Nhạc giống Cừu đại tiên bị gãy mất một sừng, chỉ còn lại một sừng.

Tam Phúc lập tức hỏi ngược lại, có Cừu đại tiên nào to như vậy sao? Gấu đại tiên giả trang thì có.

Dịch Gia Di bị chọc cười nghiêng ngả, vừa vặn nhìn thấy Phương Trấn Nhạc cầm một xấp báo cáo, đi vào với vẻ mặt nghiêm túc, phối hợp với cục giấy nhét trong lỗ mũi dùng để chặn máu tươi đó thật sự khiến người buồn cười. vì thế Dịch Gia Di lại ôm bàn cười, bả vai không ngừng rung lên.

Kết quả buổi tối vẫn là Dịch Ký, vẫn ăn thịt cừu.

Nhưng lần này có đổi mới rồi, không biết Tôn Tân đào bới được cái nồi đồng uyên ương ở chợ nào mà nhét than vào giữa đốt cho cháy thật mạnh. Nồi đồng vừa nấu canh thịt cừu trắng ngà thơm phức, vừa dùng dầu sôi chiên mấy loại gia vị nặng như ớt cay, hoa tiêu… thật thơm làm thành lẩu nước đỏ.

Sườn cừu được ninh nhừ, tất cả đều chặt thành khúc dài cỡ ngón tay, xếp ngay ngắn bên trong.

Thịt cừu sống được Dịch Gia Đống thái thành lát mỏng như cánh ve, phối với nửa đĩa to thịt đầu rồng bò được thái lát với kích cỡ thích hợp, cộng thêm các loại rau xanh và thịt, bày đầy ắp lên bàn tròn.

Buổi tối, sau khi tiễn nhóm khách đầu tiên đi, Dịch Gia Đống, Gia Như và Gia Tuấn đều ngồi vào bàn, ngay cả Tôn Tân và Đinh Bảo Thụ cũng bị ấn vào bên bàn, cộng thêm toàn bộ thám tử tổ B, tất cả ngồi vây quanh bàn ăn nồi lẩu tròn một cách náo nhiệt vô cùng.

Khắp con phố đều ngửi thấy mùi thơm, cho dù là ngồi bên ngoài phòng chính, trên đầu có mái che mưa thì mùi thơm vẫn bốc lên nóc nhà, khiến cư dân sống ở lầu trên oán thán dậy trời: Thèm không chịu được, thật đáng thương.

Miếng sườn cừu to chấm ngập nước sốt được điều chế kết hợp từ đủ loại màu sắc của tương mè, bơ đậu phộng, một chút dầu vừng, đường trắng, muối… há to miệng là hết cả một miếng.

Nước canh thịt cừu tươi mềm chảy vào tận cuống họng trước, sau đó là hương thơm tươi mới và một tầng vị nữa của nước chấm, tiếp đó cắn miếng thịt, xé nó xuống khỏi sườn cừu và nhai lẫn cả gân với thịt mềm

Để nước thịt nổ tung ở trong khoang miệng, mùi thơm tươi mới sẽ làm bạn cay mắt và đỏ mặt, hạnh phúc đến mức không có cách nào khống chế được bản thân phát ra tiếng khen ngợi như tiếng nghẹn ngào.

Loại lẩu uyên ương sườn cừu này, Tôn Tân đặt cho nó một cái tên, gọi là “Bụi đỏ.”

Khi mọi người ngồi vào bàn ăn lẩu, chỉ tập trung ăn mà không nói lấy một lời, khi ăn được một nửa, cuối cùng mới có tâm trạng trò chuyện.

“Gia Di đã đọc báo về Tần Tiểu Lỗi chưa? Trên đó cũng nhắc đến em đấy.” Dịch Gia Đống gắp miếng thịt bò to ướp với một chút muối, nước ngâm hành và gừng, tiêu trắng bột, chút bột sống và dầu mè, nhúng qua vài lần cho chuyển màu rồi vớt ra, nôn nóng cho vào miệng.

Thịt bò bị nhúng vào nước, lại bị bột sống khóa chặt những thành phần nước và nước dùng này, sau khi chín vẫn mềm mịn vô cùng, dưới cách xử lý thịt đầu rồng tươi và mềm như vậy, có thể giữ nguyên được toàn bộ ưu điểm của nó, quá đã!

Dịch Gia Đống ăn mà lỗ mũi phun khí, híp mắt giống như mùi vị thơm đến sảng vậy.

“Hả? Em vẫn chưa đọc, còn báo không ạ?” Dịch Gia Di gắp một miếng đậu phụ mềm trong nước dùng, vừa thổi vừa cắn, vừa nóng vừa thơm. Mùi thơm của đậu phụ kết hợp với vị tươi của canh cừu, không chỉ không có vị tanh bám vào đậu mà còn có hương sữa đặc biệt, cô thích ăn cái này nhất.

Bình Luận (0)
Comment