Chương 375: Bá vương hoa và cậu con trai rùa 3
Ánh mắt của cô nhìn đến cột tác giả, chỉ thấy tên đăng trên đó là Nhiếp Uy Ngôn.
Sao lại là tay phóng viên – ông hoàng của làng chém gió này nữa vậy.
Nếu có cơ hội gặp lại, cô nhất định sẽ nhét lì xì cho anh ta, yêu cầu anh ta đừng mắc ói như vậy nữa. Chém quá lố sẽ kéo antifan đến mất, mấy người dẫn dắt dư luận như bọn họ có hiểu không hả? Cô rất sợ.
“Viết gì vậy? Đưa tôi xem với.” Phương Trấn Nhạc thấy mặt cô đỏ bừng mới duỗi tay hỏi cô tờ báo.
Dịch Gia Di lập tức nhét tờ báo khiến người xấu hổ đến mức bốc khói này xuống dưới mông, lắc đầu đáp: “No, sir!”
Không được, anh Nhạc, không, không, không được đọc!
…
Một tháng kết thúc, tháng mới lại bắt đầu, Dịch Gia Di gạch một ngày trên quyển lịch, đánh dấu một ngày mới.
Lại đến ngày phát lương.
Ngày phát lương khiến người sung sướng.
Trừ tiền lương mười hai nghìn đô la Hồng Kông ra, còn có tiền thưởng dũng cảm đã bắn chết Diệp Vĩnh Càn, trợ cấp kinh tế vì bị thương bị kinh hãi, còn có tiền thưởng phá án tháng này mà madam đã xin cho, vậy tổng cộng được một trăm mười hai nghìn đô la Hồng Kông.
Dịch Gia Di nhìn con số trên bảng lương, cả người suýt chút nữa nhảy bật lên nóc nhà cục cảnh sát.
Một ngày này, khi lại soi gương trong nhà vệ sinh, cô đã không nhìn thấy cô cảnh sát trẻ nghèo túng trong gương nữa.
Tình thế thay đổi thật nhanh, cô gái xinh xắn tóc ngắn trong gương là ai vậy kìa?
Dịch Gia Di nhe răng cười, lặng lẽ đáp: Cảnh sát cường hào họ Dịch lấp lánh ánh vàng!
Hôm nay, cô lại dám nghĩ đến chuyện đổi nhà nữa rồi.
Về đến văn phòng tổ B, Dịch Gia Di nhắc đến chuyện này khi nói chuyện phiếm với những người khác, không ngờ đám người Phương Trấn Nhạc vẫn còn nhớ mà giúp cô tìm căn nhà thích hợp.
Cô vừa mở miệng, Phương Trấn Nhạc đã rút vài bức ảnh từ trong ngăn kéo ra: “Bạn tôi bỏ trống một căn biệt thự ở Hồng Khám, sắp để mốc hết lên rồi, nếu cô thích thì trực tiếp dẫn cả nhà chuyển tới ở, cứ coi như trông nhà giúp cậu ta là được.”
Dịch Gia Di trợn mắt: Gì? Biệt thự ạ?
Cô nhận lấy bức ảnh, xem từng tấm một mà đôi mắt tỏa sáng như đèn pha ô tô.
Biệt thự ba tầng lận, tuy không tính là lớn cho lắm nhưng đây là Hương Giang đó! Biệt thự lận đó!
Gia Như, Gia Tuấn, anh cả và cô đều có thể có phòng riêng của mình, thậm chí còn có thư phòng lớn nữa! Phòng khách thật sự rộng đến mức có thể khiêu vũ, sân vườn có thể mở party luôn!
Dịch Gia Di nhìn bức ảnh một lúc mà chảy nước miếng, cuối cùng cũng bình tĩnh lại, không công không nhận lộc, món lời này quá lớn, cô thật sự không dám chiếm.
Cô gãi đầu, cảm ơn: “Cảm ơn anh Nhạc, nhưng ở nơi này anh cả tôi chắc chắn sẽ không ngủ yên giấc được, có khả năng sẽ rụng tóc mất. Hơn nữa Hồng Khám quá xa, ngày nào anh cả tôi cũng phải trông coi tiệm, còn phải chăm sóc em trai em gái, ở xa như vậy chắc chắn không lo được, tôi lại tìm căn khác vậy.”
Phương Trấn Nhạc vừa định tranh luận thì chú Cửu đã đưa một tờ đơn quảng cáo của một công ty môi giới nhà đất cho, ông ta chỉ vào một căn bên trên: “Chỗ này ở ngay Vượng Giác, năm mươi chín mét vuông, tuy rằng không lớn cho lắm nhưng mới hơn căn các cô đang ở bây giờ nhiều.”
Dịch Gia Di nhận đơn quảng cáo xem kỹ, quả thật mới hơn rất nhiều, hơn nữa còn ở Vượng Giác, tiền thuê hơn tám nghìn một tháng.
Với mức lương của cô bây giờ có thể thuê được nhưng diện tích vẫn không thay đổi nhiều, Vượng Giác cách Dịch Ký lại xa hơn một chút, sau khi cân nhắc lợi và hại, hình như cũng không cần thiết phải chuyển cho lắm.
Lại cảm ơn chú Cửu, vừa định nói xem ra vẫn phải đi tìm quản lý bất động sản thì một giọng nói xen vào: “Này, Thập Nhất, tôi cũng xem giúp cô một căn rồi đó, hai ngày trước định nói với cô nhưng lúc đó vụ án đang ở thời gian mấu chốt nên quên béng mất, bây giờ vừa vặn nói với cô luôn.”
Khưu Tố San đi qua tìm Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di để nói chuyện đề xuất nội bộ, nhưng nghe nội dung trò chuyện của bọn họ, đột nhiên chị ta vỗ đầu một cái, nghĩ đến mình cũng có một căn nhà tốt.
Chị ta vòng vào văn phòng cầm ảnh mà bạn gửi cho mình, khi giao cho Dịch Gia Di, chị ta cười bảo: “Trước đó tôi có nói với cô ấy có đồng nghiệp muốn thuê nhà, kết quả cô ấy dứt khoát giao nhà cho tôi trước khi ra nước ngoài, kêu tôi giúp cô ấy tìm người đáng tin cho thuê.