Chương 376: Bá vương hoa và cậu con trai rùa 4
Một căn hoàn chỉnh một nghìn thước (chín mươi hai mét vuông), ba phòng và một phòng khách, phòng bếp cũng rất lớn, còn có một ban công khá nhỏ bên ngoài phòng. Tòa nhà hai mươi tầng, căn nhà này ở tầng mười, một tầng bốn hộ cũng rất thuận tiện.”
Dịch Gia Di nghe đến đây, đôi mắt lập tức sáng ngời.
Cái gì?
Nhà cao cấp nghìn thước!
“Khu cộng đồng Vườn hoa Vĩnh Phát trên đường Quảng Đông, Vượng Giác, ôi chao, cách Dịch Ký cũng rất gần đấy nhé, các em cô đi học ngồi xe buýt của trường cũng rất thuận tiện, ra cửa quành một cái là đến.” Khưu Tố San tiếp tục giới thiệu.
Dịch Gia Di động lòng, nghe qua cảm thấy rất phù hợp.
“Người bạn này của tôi đang vội cùng chồng sang Anh quốc theo làn sóng di dân này, mấy năm tới sẽ không trở về, nhưng căn nhà này là căn đầu tiên của bọn họ sau khi kết hôn, sau này con cái lớn rồi, nói không tốt thì bọn họ sẽ còn về đây dưỡng lão nên không muốn bán nhà, mà muốn giữ lại. Nhưng nếu tùy tiện cho thuê lại sợ người khác làm hỏng căn nhà, vì vậy muốn cho người bạn đáng tin thuê, nhất thời không tìm được người thích hợp cũng chỉ đành tạm gác lại.
Thập Nhất, nếu các cô cảm thấy được thì dọn vào ở, đồ đạc điện nước đều đủ cả, chỉ cần chăm sóc căn nhà thật tốt, mấy thứ thường xuyên hao mòn và thường dùng thì không sao, coi như là trông nhà hộ bọn họ đi, tiền thuê cô ấy thuận miệng ra giá, năm nghìn tám đô la Hồng Kông một tháng thôi. Nếu các cô cảm thấy đắt thì có thể giảm xuống một chút, chỉ là chuyện một câu nói của tôi.”
Madam ngồi trước mặt Dịch Gia Di vừa giới thiệu về căn nhà này cho cô vừa kể chi tiết, rất giống một quản lý cho thuê nhà ở kính nghiệp nhất.
Dịch Gia Di nghe mà trái tim nhỏ đã đập loạn xạ, nghe thế nào cũng giống như ngôi nhà trong mơ vậy.
“Khu cộng đồng Vườn hoa Vĩnh Phát, ở đó rất tốt!”
Lúc đó, cô đã đến thăm nơi này cùng với người quản lý nhà ở, có cây xanh rất đẹp, có quảng trường nhỏ cho các bạn nhỏ và người già vận động, có lối đi dành cho người đi bộ được lát gạch đỏ, trên tường vây xung quanh khu cộng đồng còn có hoa loa kèn và dây thường xuân, tòa nhà cao cũng được ốp gạch xanh trắng bên ngoài… Hu hu, đây chính là khu cộng đồng cao cấp phong cách Bắc Âu đó!
Tầng mười, chắc hẳn có thể nhìn thấy rất nhiều con đường phồn hoa ở Vượng Giác, buổi tối ngồi bên cửa sổ hưởng thụ gió biển thổi tới từ cảng Victoria rất xa, nói không chừng còn có thể thưởng thức con phố neon tràn đầy hơi thở khoa học viễn tưởng đẹp nhất.
Điều quan trọng nhất là tiền thuê hàng tháng của căn hộ tám mươi mét vuông ở đó lên tới hơn mười nghìn đô la Hồng Kông, hoàn toàn không phải là nơi ở mà cô sẽ cân nhắc đến.
Năm nghìn tám đô la Hồng Kông?
Đây là cái giá cảm động trời đất gì vậy, lời đến mức sắp khóc luôn rồi đây này!
Sao nghe cứ thấy không chân thật thế nào ấy?
“Madam, tôi có thể đi xem nhà được không? Nhà ở khu Vườn hoa Vĩnh Phát chỉ năm nghìn tám thật sự được sao?” Dịch Gia Di cầm hai bức ảnh, giơ cao cánh tay, tay cầm ảnh vừa run lên, vừa cười ngốc với Khưu Tố San.
“À!” Đột nhiên Khưu Tố San như nghĩ đến gì đó mà thu lại vẻ mặt tươi cười: “Quên nói một điều, bọn họ còn có một yêu cầu.”
“Yêu cầu gì ạ?” Sắc mặt của Dịch Gia Di nặng nề.
Quả nhiên.
Quả nhiên chuyện tốt như vậy luôn có “nhưng…”
“Cho thuê giá thấp mà, bảo dưỡng căn nhà cẩn thận là được, nhưng có một điều kiện, bọn họ nói cho dù thế nào cũng muốn người thuê đồng ý.” Khưu Tố San liếm môi.
Dịch Gia Di làm ra vẻ mặt thấy chết không sờn, ra sức gật đầu, tỏ vẻ mình chấp nhận được: “Madam, chị nói đi, tôi đang nghe đây.”
“Khi bọn họ kết hôn có cùng nhau nhận nuôi Van. Nếu các cô vào ở phải tiếp tục chăm sóc Van. Ví dụ phải thường xuyên nói chuyện với Van, không thể để Van cô độc, phải đảm bảo Van được cân bằng dinh dưỡng, không thể để Van gầy đi, còn phải một tuần cho Van đi phơi nắng ít nhất ba lần. Đương nhiên tốt nhất là ngày nào cũng được phơi nắng, bằng không Van sẽ thiếu canxi mà sinh bệnh…”
“Đợi đã, không phải Van là một đứa trẻ đấy chứ?” Dịch Gia Di trừng mắt, lẽ nào thuê nhà còn nhận thêm một đứa con nữa?
Khưu Tố San lật tìm trong mười mấy bức ảnh, sau khi lật đến bức cuối cùng mới đưa cho Dịch Gia Di: “Là một con rùa bản đồ thôi.”
Vẻ mặt kiên trì của Dịch Gia Di vỡ ra, căn nhà tốt như vậy, cho dù chủ nhà muốn cô nuôi con lừa thì cũng có gì khó!