Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 394 - Chương 394 - Chú Ý An Toàn

Chương 394 - Chú ý an toàn
Chương 394 - Chú ý an toàn

Chương 394: Chú ý an toàn

“Có cần quá giang xe không?” Phương Trấn Nhạc đứng dậy, tay vắt lên lưng ghế, nhướn mày hỏi Dịch Gia Di đang đi ra ngoài.

“Không cần đâu, tôi ngồi xe buýt là được.” Dịch Gia Di nói xong, đôi mắt liếc qua bảng trắng, cười khổ lẩm bẩm: “Xe buýt.”

“Được, chú ý an toàn.” Phương Trấn Nhạc nhắc nhở một câu rồi dẫn mọi người đi.

Dịch Gia Di ngồi xe buýt đối diện với cục cảnh sát, lắc lư chòng chành xuyên qua các con đường, sau đó xuống ở trạm Phúc Ái Thôn.

Sau khi xuống xe, cô ngẩng đầu nhìn thấy bảng chỉ dẫn trường tiểu học quốc tế và lối đi dành cho học sinh, xác định xung quanh phần lớn đều là hình ảnh đã nhìn thấy trong dòng chảy hình ảnh, cô cầm quyển sổ, sau khi đánh dấu một trạm này lại thuận theo dòng chảy hình ảnh đi về phía ngược lại với trong trí nhớ của nạn nhân.

Dịch Gia Di vừa đi vừa cúi đầu nhìn, nghĩ nếu tìm được vết máu, sau khi thu thập và xét nghiệm có lẽ có thể thông qua DNA để xác định là máu của nạn nhân, sau đó lần theo vết máu truy tìm, cuối cùng tìm được hiện trường gây án đầu tiên.

Nhưng suy nghĩ rất phong phú còn hiện thực lại rất tàn khốc.

Cô đi dọc các con đường tìm kiếm, cổ cũng đã cúi phát nhức cả lên mà vẫn không nhìn thấy một giọt máu nào.

Không biết là bị mưa nhỏ rửa trôi hay là bị nhân viên vệ sinh dọn rồi, trên đường chỉ có vết nước mưa khô và một ít nước bùn, dấu chân, vụn tạp vật…

Một đường quay trái quay phải, đi lên đi xuống, vòng vèo… cô chỉ nhìn thấy một đồng tiền xu.

Khi tới bên dưới tòa nhà số 6 Phúc Ái Thôn mà nạn nhân chạy ra, Dịch Gia Di thở dài bất đắc dĩ.

Tuy rằng dưới lầu có một quầy quản lý, nhưng ông bác bên trong lại vẫn luôn nhìn chằm chằm vào chiếc tivi đen trắng phía sau quầy, Dịch Gia Di đi đến trước thang máy ấn nút thang máy phát ra tiếng ting mà ông ta cũng không ngẩng đầu, đại khái là hơi nghễnh ngãng.

Thuận theo thang máy đi lên, Dịch Gia Di đứng trước cửa một căn hộ A ở tầng bốn, ngồi xổm xuống ngửi nhẹ nhưng không ngửi thấy mùi máu tanh.

Có lẽ vì thời tiết chuyển lạnh cho nên tốc độ thối rữa của thi thể cũng chậm hơn.

Mà cho dù có thể ngửi thấy mùi hôi thối cũng không thể báo án được.

Dù sao cô cũng không có cách nào giải thích được tại sao mình có thể tìm đến được nơi này…

Dịch Gia Di nhíu mày, đứng thẳng người dậy, hai tay rủ hai bên hơi siết thành nắm đấm.

Không cam tâm, rõ ràng biết bên trong còn hai thi thể nữa nhưng lại không thể phá cửa lao vào.

Không thể nói cho người khác biết thi thể ngồi trên xe buýt thật ra cũng là hung thủ, anh ta đã giết hai người trong căn phòng này, bản thân cũng bị thương trong trận ẩu đả, trên đường trốn chạy đã chết ở chỗ ngồi sát cạnh cửa sổ tầng hai của xe buýt…

Cô nhắm mắt lại, hình ảnh trong dòng chảy hình ảnh lại hiện lên trong đầu.

Dường như cô có thể thông qua cánh cửa sắt trước mặt này và nhìn thấy cảnh tượng phía sau cánh cửa.

Trên bàn phòng khách chật chội bày bàn tiệc rượu đơn giản… khi đang chuẩn bị bàn thức ăn này, bà chủ nhà đại khái cũng không ngờ vị khách quý sẽ biến thành sát tinh, giết chết hai vợ chồng bọn họ.

Bây giờ món ngon đã thiu hết, ông chủ nhà sau khi bị đâm vào vị trí yếu hại ngã quỵ xuống bên bàn cùng chiếc ghế gỗ, bà chủ nhà đâm “thi thể nam ngồi trên xe buýt” bị thương, sau khi bị cắt cổ cũng gục ngã bên xác chồng…

Phải để các thám tử tìm được chỗ bí mật như vậy thế nào đây?

Hương Giang đã vào cuối thu, mắt thấy sắp vào đông rồi, cửa sổ của các nhà trọ ở đây đều đóng kín, nếu thi thể bên trong thối rữa chậm và nếu mùi thối mãi không bốc ra, lỡ như vợ chồng nạn nhân đã không còn người nhà nào khác, lại đang thất nghiệp ở nhà…

Lỡ như “thi thể nam ngồi trên xe buýt” có mối quan hệ xã hội rất vi diệu với đôi vợ chồng này, bọn họ khá tình cờ quen biết nhau chứ không có bạn bè chung nào khác, cho dù tìm được thân phận của thi thể nam chết ngồi cũng không thể liên hệ được đến đôi vợ chồng này.

Vậy chẳng phải mãi mãi sẽ không có người phát hiện ra có hai thi thể trong căn nhà này hay sao?

Dịch Gia Di nhíu chặt mày lại, làm thế nào đây? Làm thế nào đây?

Người đàn bà ở căn hộ B sống đối diện sau khi nghe thấy tiếng thang máy tinh một tiếng nhắc nhở của người tới bèn chậm rãi đi đến cửa, thông qua mắt mèo nhìn xem có phải là con gái mình về nhà hay không.

Bình Luận (0)
Comment