Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 403 - Chương 403 - Án Thi Thể Ngồi Tổ B, Quỷ Gọi Điện Tổ A 2

Chương 403 - Án thi thể ngồi tổ B, quỷ gọi điện tổ A 2
Chương 403 - Án thi thể ngồi tổ B, quỷ gọi điện tổ A 2

Chương 403: Án thi thể ngồi tổ B, quỷ gọi điện tổ A 2

Du Triệu Hoa vỗ vai Tony: “Đi kéo ông bác đó về đây và hỏi cho rõ quá trình báo án. Jerry, cậu cũng đi cùng, thuận tiện tìm hiểu tình hình gia đình và tình hình xã hội của nạn nhân.”

“Yes, sir.” Sau khi hai người nhận lệnh lập tức đi về phía mục tiêu nhiệm vụ.

Khi đi tới gần, đã nghe thấy ông bác đó chậm rãi nói, âm lượng rất to, vô cùng tự tin giống như một người trẻ tuổi: “Thật sự là quỷ gọi điện đó! Chính là bà Phương bị diệt môn kia. Không giờ đêm nào bà ta cũng gọi điện cầu cứu tôi hết, nói bà ta sắp thối rữa rồi, rất khó chịu, mong tôi nhất định phải báo án giúp bà ta, muốn tôi cầu cứu cảnh sát giúp bà ta giải oan. Lần đầu tiên tôi nhận điện thoại còn tưởng có người đùa dai mình, kết quả các người đoán xem thế nào. Nửa đêm thứ hai, cũng cùng một giờ đó, bà ta lại gọi điện cho tôi. Tôi vừa nhắc máy bà ta đã buồn bã khóc, khóc với tôi, bảo cả người lạnh lắm. Bà ta nói bà ta không biết nên cầu ai giúp đỡ, chỉ đành mời một trưởng bối ngày nào cũng gặp như tôi thôi.

Sáng sớm hôm nay tôi đi gõ cửa nhưng vẫn không có ai mở cửa cả. Cũng đã rất nhiều ngày rồi, rõ ràng sáng nào bà Phương cũng sẽ ra ngoài mua đồ ăn, ông Phương cũng sẽ ra ngoài tìm việc nhưng mấy hôm nay lại không ra ngoài, nghĩ sao cũng thấy có vấn đề.

Tôi lập tức phát hiện ra không đúng mới gọi điện báo cảnh sát ngay, mới đầu cảnh sát còn không tin, bảo tôi già rồi hồ đồ.

May mà sau đó bà dì ở căn hộ B cũng ra mặt làm chứng, nói nhìn thấy nữ quỷ vẫn luôn đứng ở cửa, đối diện với cửa mà khóc, khóc đến mức trên đất toàn là vết nước mắt cơ mà, thảm lắm…”

Tony đi tới đẩy đám phóng viên ra, kéo ông bác vào trong dây cảnh báo, lại nghiêm túc làm lại ghi chép, lúc này mới chắp vá lại được toàn bộ quá trình báo án.

Hóa ra bà dì ở căn họ B cũng nói đã nhìn thấy quỷ, cảnh sát mặc quân trang nhận được tin báo án vẫn không tin có quỷ, chỉ nói là đôi vợ chồng ở đây có khả năng vì mãi chưa tìm được việc nên về quê một khoảng thời gian thôi.

Nhưng ông bác thề thốt nói mình không nhìn thấy ông Phương với bà Phương rời đi, hơn nữa còn nhấn mạnh nếu bọn họ rời đi nhất định sẽ chào hỏi ông ta.

Cảnh sát mặc quân trang bị ông bác quản lý nhà và hàng xóm ở căn hộ B ép đến không còn cách nào khác, cũng may ban công ở căn hộ B và căn hộ B liền nhau, cảnh sát mặc quân trang đành tạm nhờ ban công căn hộ B, dùng gương soi về phía căn hộ A.

Sau đó nhìn thấy trong gương trong phòng khách nhỏ sát cạnh ban công, thức ăn bày trên bàn đã bám đầy ruồi bọ, sau bàn thấp thoáng có người ngã.

Lúc này, cảnh sát mặc quân trang mới cảnh giác, sau khi gọi điện về cục cảnh sát xin chỉ thị của lãnh đạo mới nhảy vào căn hộ A, lập tức phát hiện ra hai thi thể, tiếp đó cảnh sát mặc quân trang vòng đến trước cửa mở cửa ra, sau đó lập tức phong tỏa căn nhà là nơi xảy ra hung án.

Sau đó là tổ trọng án A tiếp nhận nhiệm vụ, tới hiện trường.

Điều duy nhất khá khó giải quyết, đó là cho dù Tony có hỏi ông bác báo án rốt cuộc đã phát hiện ra ông Phương và bà Phương ở căn hộ A xảy ra chuyện thế nào, và cho dù đã lấy “cản trở công lý chính là phạm pháp, cao nhất có thể bị phạt đến bảy năm” ra uy hiếp thì ông bác vẫn cứng miệng kiên trì nói là quỷ hồn của bà Phương đã gọi điện cầu cứu.

Ép thế nào cũng là quỷ gọi điện!

Hỏi thế nào cũng là quỷ gọi điện!

Cho dù có hỏi bao nhiêu lần thì tóm lại vẫn là quỷ, gọi, điện!

Tony đầu trọc và Jerry đưa mắt nhìn nhau, hai người đều bất đắc dĩ, chỉ đành mời ông bác ký tên lên sổ ghi chép.

Hai người quay đầu lại đi lên thang máy, hỏi một nhân vật mấu chốt khác xuất hiện trong quá trình báo án, đó là bà dì ở căn hộ B tòa 6.

Khẩu cung của bà dì trên cơ bản trùng khớp với khẩu cung của ông bác quản lý, miêu tả hoàn toàn ăn khớp về quá trình sau khi cảnh sát mặc quân trang đến nơi.

Chỉ là khi hỏi tại sao bà dì muốn phối hợp với ông bác quản lý báo án, kiên trì mời cảnh sát mặc quân trang đến kiểm tra sự an nguy của hai vợ chồng họ Phương ở căn hộ A, thì bà dì lại xuất hiện hành vi kỳ quái “cứng miệng” y chang ông bác.

“Là thật đó sir ơi, sao tôi dám lừa cán bộ chứ?”

“Còn nữa nhé, nhà tôi ở đang yên đang lành, đột nhiên nhà bên cạnh có người chết, còn có ma quỷ lộng hành, có lợi ích gì đối với tôi đâu? Tôi không cần phải lừa các cán bộ mà.”

Bình Luận (0)
Comment