Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 405 - Chương 405 - Nhóm Máu Mà Người Thứ Ba Để Lại Là

Chương 405 - Nhóm máu mà người thứ ba để lại là
Chương 405 - Nhóm máu mà người thứ ba để lại là

Chương 405: Nhóm máu mà người thứ ba để lại là

Sau khi đến bộ phận giám định, Phương Trấn Nhạc bắt đầu hỏi từng câu một với anh Đại Quang Minh: “Dấu chân của người thứ ba trong vụ án diệt môn thuộc cỡ bao nhiêu?”

“Nhóm máu mà người thứ ba để lại là?”

“Trên con dao thái đồ ăn trong vụ án diệt môn ở căn hộ A, tầng bốn, tòa 6 Phúc Ái Thôn có dấu vân tay không?”

“Những chỗ khác liệu có để lại dấu vân tay của người thứ ba không…”

Sau khi anh Đại Quang Minh trả lời, Dịch Gia Di lập tức lấy ghi chép về cỡ giày của nạn nhân trong vụ án thi thể ngồi mà bộ phận giám định đưa ra, trùng khớp.

Nhóm máu của người thứ ba tìm được trên sàn nhà vụ án diệt môn và nhóm máu nạn nhân của vụ án thi thể ngồi, trùng khớp.

Dấu vân tay trên cái cốc rớt trên sàn và đôi đũa thứ ba trong vụ án diệt môn cùng dấu vân tay của nạn nhân thi thể ngồi, trùng khớp.

Thời gian tử vong, trùng khớp…

“Tại cửa Phúc Ái Thôn vừa vặn có điểm dừng của xe buýt hai tầng đó.” Dịch Gia Di bổ sung.

“Gộp án đi.” Phương Trấn Nhạc quay đầu nhìn về phía Du Triệu Hoa đang mang vẻ mặt khổ qua: “Trong vụ án diệt môn quả thật khi ấy có ba người ở hiện trường, mà nạn nhân trong vụ án thi thể ngồi của tổ B chúng tôi vừa vặn trùng khớp.”

“Tôi lại chạy vặt cho tổ B, rải đường sẵn cho tổ B nữa à…” Du Triệu Hoa bĩu môi, khổ sở chạy hơn nửa ngày lận.

“Anh còn có gì không phục? Đây là vinh hạnh của anh.” Phương Trấn Nhạc vỗ vai Du Triệu Hoa.

“Tôi cảm ơn cậu nhé, hừ.” Du Triệu Hoa phất tay, quay người rời khỏi bộ phận pháp y, đi báo cáo với giám sát.

Án diệt môn của tổ A và án thi thể ngồi của tổ B hợp làm một, do tổ B phụ trách.

“Cảm ơn sir Du!” Dịch Gia Di tới tổ A lấy ghi chép và các thông tin khác, cười tươi cảm ơn.

Sir Du phất tay với bất đắc dĩ: “Cố gắng phá án nhé.”

“Sẽ phá ngay thôi.” Dịch Gia Di giơ nắm đấm, thắng lợi trở về.

Nếu đã xác định được nạn nhân trong vụ án thi thể ngồi và nạn nhân trong vụ án diệt môn là người quen cùng nhau ăn cơm, căn cứ theo vết thương và kết quả khảo sát ở hiện trường của vết máu bắn ra, hướng thi thể ngã và tư thế của thi thể, các thám tử quay lại hiện trường hung án để tái hiện lại tình tiết vụ án.

Rất nhanh đã tái hiện lại xung đột khi đó, ông Phương trong vụ án diệt môn là người ra tay trước, đá đổ ghế, đập vỡ cốc rượu. Vì căn nhà rất nhỏ, bọn họ đánh nhau vài cái đã đánh đến cửa nhà bếp, nạn nhân trong vụ án thi thể ngồi - Lưu Đại Hồng lấy con dao lọc thịt trên bàn bếp giết ông Phương.

Lúc này, bà Phương vẫn luôn can ngăn đột nhiên thấy chồng mình bị đâm đã lập tức nổi giận, rút con dao gọt hoa quả đâm Lưu Đại Hồng.

Lưu Đại Hồng máu nóng dồn lên não đã làm thì phải làm đến cùng, lúc đuổi theo bà Phương đã vung con dao cứa qua cổ bà ta.

Sau đó Lưu Đại Hồng lau qua dấu vân tay để lại trên con dao lọc thịt rồi hoảng loạn chạy trốn, đại khái là không muốn để lại hồ sơ bệnh án ở bệnh viện nhỏ hoặc phòng khám gần đó cho nên muốn ngồi xe buýt hai tầng về nhà hoặc đến chỗ xa hơn chữa trị.

Nhưng không ngờ bản thân đã đánh giá tháp tình trạng vết thương, chết ngay trên đường.

Bây giờ thứ thiếu duy nhất chính là động cơ giết người.

Tại sao ông Phương đang yên đang lành tiếp đón khách lại đột nhiên đánh nhau với Lưu Đại Hồng?

Chỉ đơn giản là sau khi say rượu một lời không hợp, hay là có oán hận chất chứa nào khác? Bọn họ quen biết thế nào? Ông Phương dựa vào quan hệ gì mới mời Lưu Đại Hồng tới nhà làm khách?

Trước khi Dịch Gia Di tới đã nghiêm túc đọc ghi chép của ông bác quản lý và bà dì hàng xóm, cô đặc biệt đội mũ che mái tóc ngắn, đổi áo khoác ngoài màu trắng mới dám tới.

Cũng may khi tái hiện hung án ở căn hộ A, bà dì đối diện cũng không nhận ra cô.

Khi đến tầng một tìm ông bác quản lý hỏi có quen mặt Lưu Đại Hồng hay không, Dịch Gia Di còn đặc biệt đề cao giọng, khiến chất giọng của mình trông có vẻ nhẹ nhàng và thanh thúy hơn.

Cũng may vốn giọng của người trong điện thoại cũng không giống với giọng trong hiện thực cho lắm, sự che giấu của Dịch Gia Di cũng khá đến nơi đến chốn cho nên ông bác quản lý không hề nghi ngờ một chút xíu nào cả, vẫn cung cấp thông tin vô cùng mấu chốt: “Tôi có ấn tượng về người này đó, anh ta từng tới nhà ông Phương lúc ông Phương không ở nhà, trời ơi, tôi vẫn luôn nghi ngờ có phải ông ta với bà Phương có gì đó không.”

Bình Luận (0)
Comment