Chương 414: Miêu tả vụ án này 2
Hình ảnh cuối cùng cũng vòng đến con ngõ nhỏ cầu thang này, khi chạy xuống dưới, trên mặt Tế Minh chảy nước mắt, ông ta vuốt mặt mình với tâm trạng cực kỳ kích động, giơ tay chống vào lan can ngăn giữa cầu thang muốn nhảy xuống dưới, nhưng đột nhiên sắc mặt thay đổi, lộ ra vẻ đau đớn, trong nháy mắt cả người nhẹ bẫng, cổ tay mềm nhũn, sau đó đầu chúi về trước, ngã xuống.
Trong nháy mắt rơi xuống, ông ta có một hành động nhỏ không dễ bị phát hiện: Tay trái ấn lên ngực, tay phải thò vào túi quần.
Nhưng ngã xuống cầu thang, toàn bộ hành động của ông ta đều bị những cái lăn tiếp theo phá tan thành mảnh vụn, cuối cùng khi rơi xuống khu đất bằng ở đầu ngõ thì cả người đã bất động.
Ngay sau đó chú Cửu đuổi theo, nhào lên người ông ta, túm cổ áo ông ta lên án mạnh mẽ một lúc thì lý trí mới dần hồi phục, mới phát hiện Tế Minh đang trợn mắt vô thần đã chết.
Dịch Gia Di hít một hơi thật sâu, chú Cửu không hề đẩy Tế Minh.
…
Hứa Quân Hào ngồi xổm bên cạnh thi thể, kéo bàn tay của thi thể lên xem rồi ngẩng đầu nói với các thám tử: “Không có dấu vân tay.”
Phương Trấn Nhạc nhíu mày, cũng ngồi xổm xuống xem cẩn thận.
Quả nhiên, dấu vân tay ở ngón cái và ngón trỏ của nạn nhân có mấy vết phỏng do tàn thuốc lá, dấu vân tay của ba ngón khác cũng bị mài mất sạch bằng một loại thủ đoạn nào đó, chỉ để lại vết chai dày.
Hứa Quân Hào kéo một bàn tay khác của nạn nhân tới, cũng bằng cách như thế, vết sẹo và vết chai đều như nhau.
“Bây giờ thứ chứng minh thân phận của nạn nhân chỉ có mấy giấy chứng nhận kia.” Hứa Quân Hào nặng nề mở miệng.
“Nhưng chỉ có thể chứng minh người chết là Lưu Phú Cường, chứ không thể chứng minh nạn nhân đã từng là Tế Minh – người chỉ điểm của chú Cửu.” Phương Trấn Nhạc tiếp lời.
Dịch Gia Di hơi đảo tròng mắt, chợt bảo: “Vậy là không có lý do hợp lý để chú Cửu đuổi theo bắt Tế Minh rồi…”
Nếu nạn nhân là Tế Minh, chú Cửu bắt người chỉ điểm từng cung cấp thông tin giả cho một vụ án lớn, dẫn đến hậu quả phía cảnh sát làm nhiệm vụ thất bại, chính là cảnh sát chấp pháp hợp lý. Khi chú Cử quát lệnh cho Tế Minh không được chạy, hãy giơ tay chịu trói, Tế Minh bị bắt trong quá trình chạy trốn ngã chết hoàn toàn là ông ta tự nhận hậu quả.
Nhưng nếu nạn nhân không phải Tế Minh mà chỉ là một công đân bình thường Lưu Phú Cường, vậy lý do chú Cửu bắt người không được thành lập, cuối cùng Tế Minh ngã chết… điều này vô cùng bất lợi đối với chú Cửu.
Huống chi tên giang hồ tên Triệu Chí Cường đó còn thề thốt tạo bằng chứng giả, nói chú Cửu đẩy người ngã xuống bậc thang dẫn đến chết.
“Tôi đi điều tra Lưu Phú Cường này.” Tam Phúc nghiêm túc nói.
“Ừm.” Phương Trấn Nhạc gật đầu.
“Sir Phương, phát hiện được một chai thuốc trợ tim hiệu Kyushin.” Anh Đại Quang Minh xách chai thuốc được đựng trong túi đựng vật chứng đi xuống bậc thang, cho sir Hứa và Phương Trấn Nhạc nhìn.
“Nạn nhân có khả năng chết vì bệnh tim, nhưng rốt cuộc là bệnh tim dẫn đến té ngã, cuối cùng tử vong, hay là sau khi bị đẩy ngã mới lên cơn đau tìm, hoặc là có nguyên nhân tử vong nào khác thì vẫn cần phải về phòng giải phẫu làm khám nghiệm tử thi sâu hơn và kiểm tra lâm sàng mới có thể xác định được.” Hứa Quân Hào đứng dậy, gật đầu với các pháp y khác.
Pháp y trẻ sau khi dùng phấn đánh dấu toàn bộ vị trí và tư thế ngã của nạn nhân mới đựng xác vào trong quan tài mang đi.
Hứa Quân Hào cởi găng tay và khẩu trang xuống, quay đầu nhìn Dịch Gia Di và Phương Trấn Nhạc, lại ngẩng đầu nhìn về phía con đường nhỏ bậc thang có độ dốc cũng không cao cho lắm, mở miệng nói: “Tính chỉ hướng của hai loại kết quả hoàn toàn khác nhau, nếu là cái đầu tiên, vậy chú Cửu cực có khả năng chỉ là bất ngờ ngoài ý muốn trong quá trình chấp pháp, cũng không có gì đáng lo ngại.
Nhưng nếu sau khi ngã xuống dẫn đến bệnh tim tái phát, phối hợp với nhân chứng nói đã nhìn thấy chú Cửu đẩy người, nạn nhân lại là một người qua đường bình thường chứ không phải Tế Minh, vậy sự việc vô cùng bất lợi đối với chú Cửu.”
“Tôi biết, cảm ơn anh.” Phương Trấn Nhạc vỗ lên vai sir Hứa, lại đi về phía anh Đại Quang Minh: “Có thể thông qua dấu chân có được một vài kết luận có lợi cho Chú Cửu không?”