Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 422 - Chương 422 - Đại Não Của Tổ Mới 4

Chương 422 - Đại não của tổ mới 4
Chương 422 - Đại não của tổ mới 4

Chương 422: Đại não của tổ mới 4

Dịch Gia Di không nhanh không chậm quay người, dùng lưng bút ghi bảng chỉ vào [Tầng thứ nhất] và nói: “Mấu chốt trong vụ án này nằm ở hai tầng, tầng thứ nhất là phải chứng minh nạn nhân chết vì bệnh tim mạch vành tái phát như thế nào.

Trong tầng này, cho dù chứng minh chú Cửu không hề đẩy nạn nhân cũng được, hoặc có thể chứng minh trước khi nạn nhân ngã xuống đã phát bệnh mà chết đột ngột cũng được, đều có thể chứng minh sự trong sạch của chú Cửu.”

Nói xong, cô bổ sung vài chữ ở phía sau [Tầng thứ nhất]: [Nguyên nhân cái chết].

Tiếp đó, cô lại chỉ lưng bút ghi bảng lên ba chữ [Tầng thứ hai].

“Ừm.”

Cô còn chưa mở miệng thì Lưu Gia Minh đã nôn nóng lẩm bẩm, sau đó thì sao, sau đó thì sao, cậu ta sốt ruột muốn nghe quá.

Tầng thứ hai có ý nghĩa gì?

Dịch Gia Di gật đầu nở nụ cười với Lưu Gia Minh, tiếp tục phần trình bày của mình: “Tầng thứ hai là chứng minh Lưu Phú Cường chính là Tế Minh, cho dù dùng phương pháp gì có thể chứng minh được thân phận thật sự của nạn nhân đều có thể khiến hành vi đuổi bắt nạn nhân của chú Cửu trở thành chính đáng hợp lý. Sau khi một tầng này được chứng minh, nạn nhân không tôn trọng cảnh sát, phản kháng chạy trốn, cuối cùng dẫn đến tử vong đều sẽ do nạn nhân tự làm tự chịu. Cho dù trong quá trình đuổi bắt, chú Cửu thật sự đã đẩy khiến cho nạn nhân ngã chết thì cũng chỉ có thể nói là ngoài ý muốn mà không thể phán tội.”

Dịch Gia Di nói xong lại vội bổ sung: “Đương nhiên, chú Cửu chắc chắn không hề đẩy nạn nhân, đây là điều kiện tiên quyết để tầng thứ nhất truy tìm manh mối.”

“Đúng vậy.” Gary ngồi thẳng người, nhìn chằm chằm vào hai dòng chữ trên bảng trắng, bắt đầu suy nghĩ nên chứng minh hai điều này thế nào.

Dịch Gia Di rất nhanh đã cho anh ta một đáp án: “Tôi nghĩ muốn chứng minh tầng thứ nhất thế nào đại khái có mấy cách có thể thử:

Thứ nhất, đi phỏng vấn hàng xóm của nhà Lưu Phú Cường, đặc biệt là mấy người tan làm rất muộn và đi làm từ rất sớm, sẽ tiếp xúc rất nhiều với bảo vệ Lưu Phú Cường, hỏi xem có nhìn thấy cơ thể của Lưu Phú Cường không thoải mái không, hoặc là có người nào biết về bệnh án của Lưu Phú Cường không.”

Tam Phúc vô thức bật một ngón tay với lời của Dịch Gia Di.

Cô nói thứ nhất, anh ta đã bật ngón tay đầu tiên lên.

“Thứ hai, đi phỏng vấn toàn bộ phòng khám và bệnh viện gần nhà Lưu Phú Cường để tìm hồ sơ bệnh án của ông ta.” Dịch Gia Di tiếp tục nói.

Tam Phúc vừa suy nghĩ làm thế nào để thực hiện mấy lời mà Dịch Gia Di nói này, vừa bật ngón giữa thứ hai lên, giống như đang đếm.

“Thứ ba, tra cứu tài liệu, hỏi pháp y sir Hứa – Hứa Quân Hào để hiểu thêm kiến thức liên quan đến bệnh tim mạch vành, nếu có thể tìm được một vài triệu chứng hoặc chi tiết có thể chứng minh ‘không cần chú Cửu đẩy nạn nhân, nạn nhân không cần ngã xuống đã chết đột ngột’ hoặc triệu chứng bệnh ‘trước khi ngã xuống đã đột ngột chết” vậy thì quá tốt rồi. Nếu cần thiết, thậm chí phải tới bệnh viện tìm chuyên gia khoa tim mạch.” Dịch Gia Di hạ lông mi, thể hiện quyết tâm bản thân nhất định phải đào bới đến tận cùng nhất, rõ ràng nhất về chi tiết cái chết của nạn nhân.

Tam Phúc lặng lẽ duỗi ngón áp út thứ ba ra, vẻ mặt cũng trở nên nặng nề theo Dịch Gia Di.

Lưu Gia Minh cũng vô thức dịch mông, nhíu chặt hai mày, chỉ hận không thể vung một nắm đấm theo lời của Dịch Gia Di cho thấy bản thân cũng bằng lòng đi làm mấy việc này, cậu ta cũng có một lòng quyết tâm nhất định phải điều tra rõ ràng vụ án.

Ánh mắt của Phương Trấn Nhạc từ đầu đến cuối đều chăm chú nhìn Dịch Gia Di. Bắt đầu từ vụ thi thể trần truồng trên đường Portland, cô cảnh sát hậu sinh trước mặt đang thể hiện khả năng tổng hợp ở các phương diện của mình, không, có lẽ bắt đầu từ sớm hơn thế, cô đã thể hiện sự tài hoa tuyệt vời của mình với tất cả mọi người, đến bây giờ đại khái chỉ đang không ngừng trưởng thành và lớn mạnh mà thôi.

Khi tiếp nhận lời khiêu chiến, mọi người đều sẽ do dự, ngại khó, dao động và chán nản, đời người mà có nhiều cảm xúc như thế thì cả đời đều sẽ bị những cảm xúc này khống chế và quấy nhiễu.

Nhưng làm thế nào mà cô cảnh sát trẻ dường như luôn phấn chấn và có sức sống đến vậy?

Là trong đầu có ánh sáng sao? Có thể cổ vũ cô thể hiện khả năng của mình mà không cần sợ hãi ngay cả trong thời tiết lạnh giá nhất?

Cho dù là anh, trải qua ngày hôm qua, nghĩ đến tất cả những gì mà chú Cửu đã trải qua này cũng sẽ sinh ra cảm xúc một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.

Cũng phiền lòng và tức giận, cũng sẽ dành nhiều thời gian cho cảm xúc, khó tránh khỏi phân tâm, muốn lúc nào cũng có thể áp chế được tâm trạng và duy trì lý trí.

Thật tốt, thám tử Dịch Gia Di giống như một quả trứng sắt đầy điện, giọng nói vang vọng, sĩ khí tràn đầy chỉ điểm giang sơn.

Bình Luận (0)
Comment