Chương 423: Đại não của tổ mới 5
Ồ… ngược lại trông anh có vẻ giống một ông già lo lắng kinh khiếp quá, chậc.
Tầm nhìn chợt chuyển ra ngoài cửa sổ, liếc mắt nhìn cảnh vật xa hơn, Phương Trấn Nhạc lặng lẽ thở dài một tiếng.
Nghe lời của Dịch Gia Di, cảm nhận sự cố gắng thử kiểm soát toàn bộ cục diện của cô cảnh sát trẻ, đột nhiên tâm trạng trở nên thư thái hơn.
Tảng đá vẫn luôn đè nặng trong lồng ngực vì cảnh ngộ của chú Cửu cũng bị lời phát ngôn hóa chuyện to thành chuyện nhỏ của cô chuyển đi.
Nếu chú Cửu nghe được những lời này của cô, cảm nhận được dụng tâm và sự quyết tâm của cô cũng sẽ cảm thấy nhẹ nhõm và dễ chịu đi.
Có một người liều mạng vì sự trong sạch của bạn đến vậy, người bị hại nào sẽ không hạ tảng đá trong lòng xuống chứ?
Yên tâm rồi.
Giao phó tính mạng và sự trong sạch của mình cho một thám tử như vậy, giao phó toàn bộ gánh nặng ở sự nghiệp và công việc này cho cô, cho dù là người bị hại hay là trưởng quan đều sẽ yên tâm thôi.
“Điểm thứ tư chính là điều tra bối cảnh của nhân chứng. tôi đã điều tra ra một tài tư liệu về Triệu Chí Thành, người này nói dối như Cuội, căm thù chính nghĩa cũng không phải chỉ ngày một ngày hai, hy vọng đánh giá thấp về độ tín nhiệm đối với anh ta cũng có thể giúp chú Cửu làm sáng tỏ. Nhưng tôi vẫn muốn hỏi một vài luật sư chuyên nghiệp để tìm hiểu xem lúc lên tòa có thật sự hữu dụng hay không. Còn nữa, Triệu Chí Thành cung cấp bằng chứng giả, liệu chúng ta có thể đưa anh ta vào tù răn đe không.”
Dịch Gia Di nói rồi nghiến răng, bộ dáng căm ghét cái ác như kẻ thù mang theo vài phần khí thế.
Gary cũng vô thức gật đầu theo, đúng vậy, “cản trở người thi hành công vụ phải chịu phạt” được tuyên truyền bao nhiêu năm, liệu có thể phán tội một trường hợp thật nặng để khiến những tên du côn vu hại người khác đó nhớ lâu hay không.
“Đây là tầng thứ nhất.” Dịch Gia Di chỉ về phía [Tầng thứ hai]: “Một người đột nhiên biến thành một người khác chắc chắn sẽ để lại dấu vết, thủ tục sang tên căn nhà của nạn nhân cũng sẽ lưu lại hồ sơ ghi chép, có thể điều tra cái này.
Điểm thứ hai, rốt cuộc dấu vân tay của nạn nhân bị xóa đi từ khi nào. Vợ ông ta rõ ràng không muốn phối hợp với cảnh sát điều tra phá án, vậy chỉ có chúng ta đi điều tra thôi. Nhà của ông ta đã ở nhiều năm như thế, liệu còn có thể tìm được dấu vân tay cũ từ rất nhiều năm trước không? Bây giờ trong lúc nhất thời lệnh xét nhà vẫn chưa được phê duyệt, chúng ta vẫn phải tiếp tục nghĩ cách.
Thứ ba, phải xin anh Đại Quang Minh của bộ phận giám định chỉ dạy, bằng chứng liên quan đến việc xác định thân phận của một người còn có những thứ gì? Chúng ta sẽ sắp xếp điều tra từng cái một.
Thứ tư, ngỗng quay vẫn chưa bị tiêu hóa trong dạ dày của Tế Minh, có thể đi phỏng vấn thu thập bằng chứng một lần nữa ở quán ngỗng nướng Thâm Tỉnh gần địa điểm bắt đầu đuổi bắt Tế Minh của chú Cửu.
Thứ năm, trong vụ án mà chú Cửu từng tham gia, liệu còn có người nào khác có thể cung cấp lời khai không? Trừ bức ảnh cũ mơ hồ trong vụ án cũ ra, liệu còn có hồ sơ lưu lại liên quan đến Tế Minh không? Người từng gặp Tế Minh trong vụ án cũ còn ai không? Sau khi nhiệm vụ lần thứ hai thành công, trong những người bị bắt vào nhà giam có người nào từng giao thiệp với Tế Minh không? Tuy rằng phạm nhân rất có khả năng sẽ không phối hợp với phía cảnh sát điều tra phá án, nhưng nếu lấy được điểm giảm án, hoặc có thể tìm được người như vậy…”
Dịch Gia Di nói một hơi xong hết tất cả mới thở dài một tiếng, ghi vắn tắt mấy điểm mà mình nghĩ đến lên bảng trắng.
Sau đó mới quay đầu nhìn về phía Phương Trấn Nhạc: “Sir Phương, tôi tổng kết xong rồi.”
“Lệnh xét nhà tôi đã nhấn mạnh lại với madam, nghĩ đủ các cách có thể nhất định phải xin được.” Phương Trấn Nhạc nhìn mấy điểm trên bảng trắng rồi nói: “Nói tốt lắm, trên cơ bản logic đều rõ ràng.”
Anh cân nhắc cách phân chia của Dịch Gia Di, sau đó quay đầu nhìn về phía các thám tử, bắt đầu điểm tướng: “Tam Phúc theo tôi đi điều tra mấy điểm tầng thứ hai, Thập Nhất, cô dẫn Lưu Gia Minh và Gary đi kiểm tra tầng thứ nhất, thế nào?”
Dịch Gia Di trố mắt, nhìn Phương Trấn Nhạc rồi lại nhìn Gary và Lưu Gia Minh: “Tôi có thể sao, anh Nhạc?”
Phương Trấn Nhạc gật đầu: “Cứ như vậy đi, Gary với Gia Minh, tất cả phải nghe theo chỉ thị của Thập Nhất, biết chưa?”
“Yes, sir.” Gary lập tức đứng dậy nhận lệnh.
“Đã rõ, sir.” Lưu Gia Minh nhận lệnh sau đó quay đầu lại nở nụ cười với Dịch Gia Di, thể hiện rằng bản thân ủng hộ cô làm lãnh đạo: “Chúng ta bắt đầu đi, madam?”
Dịch Gia Di nâng mắt đối diện tầm nhìn với Phương Trấn Nhạc, mím môi, cô dùng sức gật đầu, nói với Gary và Lưu Gia Minh: “Anh Gary đi tới khu cộng đồng Bách Sĩ Nạp phỏng vấn dân cư.
Anh Gia Minh tìm hiểu bệnh tim mạch vành với sir Hứa, thuận tiện hỏi sir Hứa có thể giới thiệu bác sĩ chuyên ngành liên quan đến khoa này không.”
“Yes, madam.”