Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 446 - Chương 446 - Song Hỷ Lâm Môn 3

Chương 446 - Song hỷ lâm môn 3
Chương 446 - Song hỷ lâm môn 3

Chương 446: Song hỷ lâm môn 3

Băng qua hành lang, khi sắp về đến văn phòng, đột nhiên Khưu Tố San nghĩ đến gì đó, vội duỗi cánh tay dài tới kéo cổ tay của Dịch Gia Di.

Cô cảnh sát quay đầu nhướn mày trừng mắt, trông rất tò mò.

Khưu Tố San rút tay về, mỉm cười, sau đó nói một cách nghiêm túc và trịnh trọng: “Khi chú Cửu xảy ra chuyện… tuy chúng tôi đều tin vào cách làm người của chú ấy, nhưng cũng không hoàn toàn chắc chắn chú ấy không bị cảm xúc khống chế mà đẩy Té Minh đến vậy, cảm ơn cô đã hết lòng hết dạ tin chú ấy như thế.”

“…” Dịch Gia Di hơi mím môi, vẻ ngại ngùng hiện lên trên hai gò má.

Cô tin như vậy là vì cô đã “tận mắt” nhìn thấy chú Cửu không hề đẩy Tế Minh.

“Trên đời này, tin tưởng người khác là một chuyện dễ dàng nhất và cũng là một chuyện khó khăn nhất. Mỗi một thám tử chúng ta đều được dạy phải học cách “nghi ngờ,” dần dần trải qua nhiều việc rồi, thật sự sẽ trở nên vô cùng biết nghi ngờ, ngược lại quên mất phải tin tưởng thế nào. Cho dù là đối với anh em thì đại khái cũng sẽ tồn tại một phần suy nghĩ xem xét.”

Lòng bàn tay của Khưu Tố San sờ lên áo khoác tây trang, tìm được túi áo sau đó nhét vào, hít một hơi thật sâu mới từ từ hạ vai xuống: “Đối với mỗi một người mà nói, bảo vệ bản thân mới điều quan trọng nhất.

Tin lầm người khác đại khái sẽ giống như chú Cửu, bị Tế Minh hại, người lớn đến một độ tuổi nhất định sẽ phát hiện ra người có thể lừa cô một cách tàn nhẫn nhất thường là người mà cô tin tưởng nhất.

Nhưng Thập Nhất, cô thật sự rất tốt.

Phần tin tưởng của cô đối với chú Cửu, còn có vì tin mà sinh ra sự ngang bướng nhất định phải chứng minh chú ấy trong sạch, không chỉ bảo vệ được sự trong sạch cho chú Cửu mà đại khái còn bảo vệ được lòng tin chẳng còn lại nhiều của chú ấy đối với rất nhiều chuyện…”

Nếu ở trong vụ án này, ngay cả anh em đều không tin ông ta, không tin có bằng chứng có thể chứng minh “cái gọi là trong sạch” của ông ta, không vì tin ông ta mà tin chắc nhất định có bằng chứng chứng minh ông ta trong sạch tồn tại, từ đó không nghỉ ngơi không chợp mắt đi tìm…

Kết quả cuối cùng sẽ thế nào?

Chú Cửu không chỉ có khả năng bị bằng chứng ngụy tạo của Triệu Chí Thành và tình huống không thể kiểm soát được vu hại, mà còn có khả năng từ đây sẽ không còn tin tưởng bất cứ ai nữa, thậm chí sẽ càng thất vọng về nhân tính, trở nên càng thêm…

Còn có bản thân chị ta nữa.

Khưu Tố San mím môi nếm lại rất nhiều trải nghiệm mà mình “get” được trong toàn bộ quá trình của vụ án này.

Chị ta đã học được cách làm một người lớn thế nào ở trong xã hội này nhưng lại quên mất sau khi trở thành người lớn phải làm sao để giữ được một trái tim chân thành giống như trẻ con.

Mấy ngày nay nhìn Dịch Gia Di, nhìn bóng lưng liều lĩnh lại không hề do dự lao lên đó của cô, hình như chị ta đã học được cách thẳng thắn, cũng học được cách tìm lại sơ tâm từ trên người cô.

“Cảm ơn cô.” Đột nhiên Khưu Tố San mở miệng.

“Madam…” Dịch Gia Di đứng trong hành lang trông hơi luống cuống, sững sờ nhìn Khưu Tố San.

Cô nhìn thấy một vài thứ từ trong mắt của madam nhưng lại không đọc hiểu được những thứ đó là gì.

“Hy vọng phần đơn thuần này của cô sẽ không bao giờ bị đánh nát.” Khưu Tố San gật đầu với Dịch Gia Di: “Khi tin tưởng người khác đồng thời cũng phải nhớ bảo vệ bản thân thêm một chút.”

“Tôi biết rồi, madam.” Dịch Gia Di nghiêm túc gật đầu.

Khưu Tố San hít một hơi thật sâu, nhướn mày với Dịch Gia Di, cuối cùng cũng không lải nhải nữa mà quay người đi vào văn phòng của mình.

Dịch Gia Di cúi mắt nghiền ngẫm lời của madam, sau đó vẫn nở nụ cười, đẩy nhanh bước chân quay người vòng về văn phòng tổ B.

Chút dịu dàng và sầu não sinh ra trong đầu vì lời nói của madam, trong nháy mắt lại biến thành “tăng lương rồi” “tăng lương rồi” “tăng lương rồi…”

Mang theo niềm vui sướng thăng chức tăng lương, cả buổi chiều này Dịch Gia Di giống như một con quay nhỏ không biết mệt mỏi.

Lên tầng lấy phiếu xét nghiệm, xuống tầng chỉnh lý hồ sơ, về làm báo cáo trước máy tính cũng làm đến vui vẻ hào hứng.

Công tác kết thúc của vụ án cũ cũng đủ khiến mọi người bận rộn một phen rồi, Phương Trấn Nhạc lại còn chạy đến chỗ Khưu Tố San bàn bạc điều thêm mấy vụ án cũ nữa tới.

Trong văn phòng của tổ trọng án thật sự không nuôi người nhàn rỗi.

Bình Luận (0)
Comment