Chương 455: Mộng thiên kim và BBQ 1
Người đồng nghiệp được phỏng vấn này chia sẻ tin đồn cho các thám tử, nói sau này bọn họ có một lần các công nhân tụ họp mới biết vị đồng nghiệp mượn tiền đó hóa ra mượn tiền của A trả cho B, rồi lại mượn của C trả cho A, sau đó mượn của D trả cho C, rồi lại mượn của A trả cho D…
Cứ dỡ tường đông đắp vào tường tây như vậy mà vẫn luôn duy trì suốt một thời gian dài, làm cứ như một khoản vay tài chính vậy.
Nhưng sau này hình như càng mượn càng nhiều, rất nhiều người đều không bằng lòng cho mượn nữa, cũng không biết vị đồng nghiệp này có sở thích bất lương gì mà sao lại thiếu tiền đến vậy.
Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di nắm bắt tin đồn đãi này, đã ngửi ra được chỗ khác thường.
Kết quả trong quá trình phỏng vấn và thu thập chứng cứ tiếp theo, bọn họ đặc biệt để ý đến tay công nhân thích mượn tiền này, phát hiện quả nhiên rất nhiều người đã từng cho người đó vay tiền.
Đến cuối cùng, tổng hợp hoàn chỉnh các khẩu cung lại mới phát hiện ra, trước khi nạn nhân chết hình như vị “lạc quan mượn tiền” đó từng mượn tiền nạn nhân nhưng bị nạn nhân từ chối.
Thuận theo điều kiện này lại tiếp tục lần mò xuống, tốn hai ngày cuối cùng cũng tìm được vị “lạc quan mượn tiền” đó, Phương Trấn Nhạc, Dịch Gia Di và Tam Phúc phối hợp, dưới quá trình thẩm vấn bẫy rập cộng thêm uy hiếp, hung thủ rất nhanh đã khai nhận.
Sau khi giải quyết xong vụ án, Phương Trấn Nhạc nhập dấu vân tay của hung thủ vào trong kho vân tây nội mạng của cục cảnh sát Hương Giang.
Ngày hôm sau, chuyên gia vân tay lại đối chiếu thấy dấu vân tay mới nhập vào này trùng khớp với một vụ án cũ khác – nạn nhân là một ông cụ nông thôn, cả đời chưa lấy vợ, sống cô độc đến già, hơn nữa nơi xảy ra hung án cách khu vực sinh sống của hung thủ rất xa. Nếu không phải có dấu vân tay so sánh thì thật sự rất khó liên hệ được hai người này với nhau.
Sau khi đọc qua toàn bộ hồ sơ văn kiện về vụ án này, Phương Trấn Nhạc dẫn đội nhắm vào hung thủ, tiến hành vòng thẩm vấn thứ hai, hung thủ không địch lại được câu hỏi liên hoàn rất chặt chẽ của các thám tử, chưa đến cửa tiếng đã túa mồ hôi khai nhận.
Hỏi đến động cơ giết người thì hung thủ lúng túng do dự đáp, khi giết ông cụ, gã vẫn còn trẻ tuổi, mới rời nhà ra ngoài làm công, trong túi không có tiền, đã rất lâu rồi chưa được ăn thịt.
Nhân lúc trời tối tới thôn bên cạnh muốn trộm một con gà hoặc vịt gì đó về nhà nướng ăn, kết quả giữa đường gặp ông cụ đang một mình ở nhà luộc gà.
Gã gửi thấy mùi thơm của thịt gà bèn nhảy vào trong sân, giết chết ông cụ, sau khi ăn xong gà luộc lập tức rời đi ngay.
Đây là lần đầu tiên hung thủ giết người, sau khi ăn gà cũng không dọn dẹp gì cả, sau khi về nhà quả thật rất sợ, nhưng mãi cũng không có cảnh sát tới cửa nên gã cũng dần dần không để ý nữa.
Sau này vào thành phố làm công, gã sống như một người bình thường, chỉ có thêm một sở thích so với người khác đó là thích cược đua ngựa, nhưng toàn thua.
Sở dĩ giết đồng nghiệp cũng là vì mượn tiền thất bại, đột nhiên nảy ra ý định nên giết luôn.
Khi ấy là lần thứ hai giết người, gã cũng không thu dọn gì nhiều cả, chỉ lau dấu vân tay rồi nên làm gì thì làm cái đó, vì cảm thấy cảnh sát sẽ giống như trước kia không bắt được gã, khi cảnh sát hỏi hắn vào mười mấy năm trước, biểu hiện của gã không chê vào đâu được, không có bất cứ một cảm xúc nào không thỏa đáng, lúc ấy lại vì nhiều nguyên nhân phức tạp như phương pháp phá án lạc hậu, động cơ giết người không rõ ràng nên gã lại một lần nữa may mắn trốn thoát.
Ngày nghỉ, Dịch Ký nghỉ ngơi một ngày.
Người nhà họ Dịch dẫn cả Tôn Tân và Đinh Bảo Thụ, cùng toàn bộ thành viên tổ B một đường đến điểm hẹn liên hoan tại biệt thự trên núi đường Severn, tổ chức party thịt nướng.
Khi giúp Dịch Gia Đống xuyên thịt vào que, Lưu Gia Minh còn nói chuyện về vụ án cũ vừa mới phá xong.
“Con mẹ nó, lý do giết người này cũng quá vớ vẩn rồi, chỉ vì một con gà luộc?”
“Đúng đó, ai mà ngờ được chứ, đây đã là thời đại nào rồi mà chỉ vì đói, vì thèm thịt mà giết một người?” Tam Phúc cũng không nhịn được mà oán trách.
Mấy động cơ giết người này, bọn họ làm thám tử có đôi khi thật sự không thể nào tưởng tượng ra được.