Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 474 - Chương 474 - Bến Cảng Đỉnh Núi 3

Chương 474 - Bến cảng đỉnh núi 3
Chương 474 - Bến cảng đỉnh núi 3

Chương 474: Bến cảng đỉnh núi 3

Tắm xong đang cảm thấy rất khát nước.

Ngoài ra còn có một chai thuốc mỡ bôi ngoại thương và một đôi găng tay phòng ngừa lúc ngủ tay sờ lung tung đụng vào vết thương gây đau.

Dịch Gia Di đứng ở cửa nhà tắm, hít một hơi không khí ẩm ướt và ấm áp, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, lặng lẽ trải nghiệm cảm giác say nhẹ vọt lên đầu này.

Dường như có thể cảm giác được một dòng nước ấm chạy qua cơ thể mình, nóng hổi lại rất thoải mái.

Nhưng lần này thứ rửa tội toàn thân không phải nước nóng và hơi nước mà là sự dịu dàng lặng lẽ của Phương Trấn Nhạc.

Khi lại mở mắt ra, mấy vật chết yên tĩnh này giống như đang nói: “Tôi sẽ ủng hộ cô đi làm, sau đó chuẩn bị sẵn nước nóng và thuốc ngoại thương cho cô.”

Dịch Gia Di cảm giác được sự tôn trọng hiếm có nhất khi người với người ở chung, ngay khi anh đồng ý cho cô xuống sườn dốc cũng không hề lải nhải làm như vậy lòng bàn tay sẽ bị thương, cánh tay và cẳng chân sẽ bị cứa rách.

Nhưng trong lòng anh vẫn nghĩ đến mấy chuyện này, cân nhắc xong xuôi công việc kế tiếp cho người khác, sau đó chọn ủng hộ.

Anh Nhạc luôn tôn trọng sự lựa chọn của cô, ủng hộ mỗi một lần lột xác nhất định phải hoàn thành và mỗi một con đường nhỏ gian truân phải trải qua khi đi trên con đường rộng thênh thang này của cô.

Cho dù là khi cô đột nhiên nổi hứng muốn đi thử, hay là khao khát muốn chứng minh bản thân mà xông lên.

Nhưng khi cô đang cố gắng muốn lồng ngực mình trở nên mạnh mẽ hơn, tăng cường sức mạnh của mình thì anh cũng vì cô mệt mỏi và bị thương mà chuẩn bị sẵn cảng tránh gió an toàn và ấm áp.

Đây là mối quan hệ tốt nhất cũng là sự yên mến mà Dịch Gia Di chưa từng dám mong chờ khi bước vào “nơi làm việc” đặc biệt này.

Chẳng trách khi mọi người đi theo anh đều mang theo thôi thúc bằng lòng cùng anh Nhạc lên núi đao xuống biển lửa.

Dịch Gia Di mím môi, ôm mấy thứ này trong lòng, lại nhìn về phía phòng ngủ chính một lúc rồi mới quay người đi về phía phòng ngủ cho khách mà anh Nhạc đã sắp xếp cho cô.

Không biết có phải vì liên quan đến tắm nước nóng, hay là bị thứ gì đó kích động, hoặc có lẽ tối nay công tác khảo sát đã kích thích đầu óc quá mức hưng phấn, hoặc cũng có khả năng là vì ban ngày chơi quá vui…

Tóm lại là Dịch Gia Di ngả người nằm lên chiếc giường êm ái và rộng rãi, một mình yên tĩnh hưởng thụ không gian này nhưng lại không thể ngủ được.

Ánh trăng chiếu vào hắt xuống mặt đất giống như trải ra một tấm thảm sương.

Khi ngẩng đầu lại có thể nhìn thấy gợn nước lăn tăn trên trần nhà, đó là phản quang của gợn nước trong hồ bơi.

Cô đứng dậy mặc quần áo, khoác áo khoác gió, tìm sổ ghi chép và bút máy của mình trong túi rồi lặng lẽ đi ra khỏi phòng, bước ra ngoài biệt thự, ngồi lên ghế mềm trong chòi nghỉ mát bên cạnh hồ.

Bật chiếc đèn nhỏ trong chòi nghỉ mát lên rồi mở quyển sổ ra, sau đó uống một hợp nước nóng, liếc mắt nhìn xa quan sát thành phố và phong cảnh ở vịnh, nhân lúc trí tuệ vì phong cảnh mà trở nên rộng mở hơn, cô ghi lại lung tung mấy suy nghĩ hỗn loạn lên quyển sổ.

Biệt thự này của anh Nhạc thật sự thoải mái quá, môi trường nghỉ dưỡng đỉnh cấp cũng chỉ có thể đến thế.

Hóa ra thật sự có người có thể thường xuyên sinh sống trong môi trường này.

Quyển sổ mua vào kỳ nghỉ đầu tiên sau khi nhậm chức đến bây giờ đã được ghi kín hơn phân nửa.

Bên trong có manh mối và nhắc nhở trong mỗi một vụ án, có cảm ngộ và ghi chép trong ngày thường của mình, còn có cả ghi chép lúc học hỏi nữa.

Lại lật đọc tiếp, từng chuyện cũ như hiện ra rõ ràng trước mắt.

Còn nhớ khi mình vừa mới xuyên tới đây, phát hiện bản thân đang chen chúc trong một căn nhà tập thể cũ đến đâu cũng chất đầy tạp vật, thoạt nhìn đã ở mấy chục năm rồi.

Ngủ giường tầng với em gái, vừa quay người là sẽ rơi xuống đất, đi một bước cũng sẽ va vào bàn học.

Trong túi không có mấy trăm đến hơn nghìn đồng tiền tiêu vặt, bên trên là một ông anh lớn đi sớm về khuya bị cả gia đình hút máu, bên dưới có hai đứa em gào khóc đòi ăn, công việc mới nhậm chức sắp làm không phải là việc đơn giản có thể bắt đầu ngay, mà là văn chức ở cục cảnh sát… Lúc đó thật sự chẳng hiểu mô tê gì cả, chỉ hận không thể chết lại.

Đối diện với môi trường hoàn toàn xa lạ, cô sợ hãi biết bao, khi đó luôn cảm thấy thi nghiên cứu sinh gì đó hình như cũng không đáng sợ đến vậy.

Sau đó cô cố gắng quan sát anh cả và các em, đọc nhật ký của nguyên chủ, đọc ký ức của nguyên chủ rồi cẩn thận thích ứng.

Dần dần cũng mở rộng trái tim và thử hòa nhập.

Lần đầu tiên đọc hồ sơ, sắp xếp với chị Nhân, lần đầu tiên làm biếng và uống trà với chị Nhân…

Bình Luận (0)
Comment