Chương 478: Bông hoa sinh ra dưới ánh mặt trời! 4
Dịch Gia Di đứng ở cửa nhướn mày tò mò, thuận theo tầm nhìn của anh Nhạc nhìn đi, mới phát hiện ra anh treo người bất động nhìn thẳng về một ô cửa sổ đằng trước.
Trong cửa sổ là nhà bếp lớn tại tầng một, người ở bên trong đang bận trước bận sau chuẩn bị bữa sáng là anh cả Dịch Gia Đống của cô.
Vẻ mặt của Phương Trấn Nhạc bình tĩnh, ánh mắt xa thẳm.
Anh như vậy trông giống cây tùng xanh phủ sương sớm mà Dịch Gia Di đã nhìn thấy trong lúc chạy bộ sáng.
Xanh ngắt, cao thẳng, nhưng toàn bộ lá kim trên cây đều sẽ lắc mình làm giọt sương rụng xuống mỗi khi đón gió thổi qua, vì thế không dám động tí nào, chỉ sợ bất cứ một chấn động nhỏ nào thôi cũng sẽ làm kinh động đến nghìn vạn giọt sương, hóa thành một trận mưa rì rào.
Anh cẩn thận ôm cảm xúc của mình như thế, không dám tùy tiện hành động.
Rất lâu sau anh mới chớp mắt một lần, trông như đang nhìn cảnh tượng trong nhà bếp lại giống như xuyên qua tòa nhà này nhìn đến một nơi rất xa.
Dịch Gia Di không có cách nào phân biệt được cảm xúc của anh, trên mặt anh Nhạc không có phản ứng tình cảm mãnh liệt, thậm chí cả người đều thản nhiên và yên tĩnh.
Nhưng hình như cô ngửi thấy một thứ nào đó khiến người không dám cũng không đành lòng ngắt ngang, vì thế chỉ đứng nguyên ở cổng biệt thự yên lặng rất lâu.
Thẳng đến khi Gia Như rửa mặt xong và từ trong phòng đi ra ngoài, tắm trong ánh năng ở cửa biệt thự, tâm trạng phơi phới, hô to “chào buổi sáng anh Nhạc” và chào hỏi Phương Trấn Nhạc với giọng trong trẻo mới khiến anh lấy lại bình tĩnh, nhảy xuống khỏi xà đơn.
Lúc này Dịch Gia Di mới kéo cửa sân ra, đi vào trong sân biệt thự.
Bấy giờ, Dịch Gia Tuấn cũng thò đầu ra từ sau lưng Gia Như, cũng hoạt bát chào hỏi Phương Trấn Nhạc: “Chào buổi sáng anh Nhạc!”
Thiếu niên chưa trải qua thời kỳ vỡ giọng, giọng nói vẫn khó phân biệt được nam nữ, lại cũng vì vậy mà nghe có vẻ cao vút và nhiệt liệt hơn, thể hiện lòng kính yêu của cậu bé đối với Phương Trấn Nhạc, vừa vặn hợp với ánh mặt trời ấm áp và sáng sủa ngày hôm nay.
Phương Trấn Nhạc hít một hơi thật sâu, rút đi cảm giác tang thương chẳng hiểu sao lại phủ lên người mà nở nụ cười.
Khi Gia Tuấn đi đến trước mặt anh, bàn tay to của anh đặt lên đầu cậu bé, tiếp đó lại cúi người nhấc bổng thiếu niên nhỏ, giơ lên thật cao.
Gia Tuấn hào hứng kêu to một tiếng, ngửa đầu giang tay, lập tức nắm được xà đơn cao hai mét.
Phương Trấn Nhạc lại đẩy Gia Tuấn đu người lên trên, thiếu niên nhỏ rõ ràng không có cơ bắp nhưng cũng giả bộ làm ra động tác cánh tay đu người lên và nghiêm túc đếm, giống như thật sự là cậu bé tự làm được vậy.
Đợi Gia Tuấn cười ha ha đếm đến “mười”, Phương Trấn Nhạc mới thả cậu bé xuống mặt đất, bàn tay to vỗ vào lưng cậu bé: “Đi ăn sáng thôi.”
Gia Như khoanh tay đứng ở cổng biệt thự, vừa tắm nắng vừa nhìn Phương Trấn Nhạc dẫn Gia Tuấn chơi đùa, cô ta quay đầu đối diện với đôi mắt của chị cả, không nhịn được mà nói: “Chị cả, con người của sir Phương tốt quá, không biết tại sao anh ấy trông như anh cả, có cảm giác của cha.”
Đại khái là vì khí chất đáng tin đó đi.
Ấn tượng ban đầu của con người đối với đàn ông hình như đều bắt nguồn từ cha.
Trách nhiệm, đáng tin, mạnh mẽ hữu lực, trí tuệ, đầu đội trời chân đạp đất…
“Đi thôi, đi bưng đĩa giúp anh cả của em đi.” Dịch Gia Di nắm tay em gái quay người, cũng nhân cơ hội này rút đi tia sáng dao động trong đáy mắt mình.
…
Một buổi sáng hôm nay vì có đầu bếp thần kỳ - ông Dịch Gia Đống xuống bếp nấu nướng nên bữa sáng của Phương Trấn Nhạc hiếm khi phong phú như vậy.
Một bàn tròn lại được lấp đầy, từ lớn đến nhỏ xếp hàng, người nào cũng cắm đầu vào ăn ngấu nghiến.
Khi người ngồi đối diện với bạn ăn cơm vô cùng ngon, bạn cũng không nhịn được mà thèm ăn hơn, ăn sạch các món ăn mà thường ngày đã ăn rất nhiều.
Đây chính là miêu tả về Phương Trấn Nhạc trên bàn cơm sáng nay.
Anh ăn một cái bánh mì chiên trứng sữa mềm mại, một bánh mì dứa nhân sữa, một quả trứng lòng đào rắc đầy hành, nửa đĩa cải ngồng xào, hai cái hoành thánh nhân tôm chiên, nửa đĩa xúc xích chiên bơ, một cái sandwich, một cốc cà phê Latte nóng Dịch Gia Di đã pha bằng máy pha cà phê mà anh mang về từ Ý, nửa quả cam, cảm thấy mình giống một dạ dày vương, quả thật có thể sánh ngang với siêu mãnh nam Tần Tiểu Lỗi mỗi lần ăn một chậu.