Chương 491: Suy đoán
Còn nữa, khi chúng ta hỏi chiếc áo tây trang này có phải của chồng bà ta không, bà ta lại sững sờ, sau đó mới thuận miệng nói không phải. Từ đó cũng có thể đoán ra bà ta cũng không hiểu về tình hình của chồng cho lắm. Loại áo khoác tây trang này thật ra chính là kiểu áo dễ dàng được ghi nhớ nhất. Nó bắt mắt hơn quần, giày và nội y. Người chồng ra ngoài và về nhà chắc hẳn đều mặc tây trang nhưng bà ta lại không nhớ là có hay không, chứng tỏ bà ta vô cùng thờ ơ với chồng mình.
Điều này chứng minh mối quan hệ giữa hai vợ chồng bọn họ chỉ là trên danh nghĩa, ít nhất thì tình cảm của bà ta đối với chồng mình rất có khả năng chỉ là danh nghĩa.
Nếu như vậy, khả năng bà ta có nhân tình cũng tăng lên.
Toàn bộ mấy thông tin này có thể cho ra hai suy đoán:
Thứ nhất, bà ta nói chồng mình không có chiếc áo tây trang như vậy là không chính xác, chúng ta muốn biết chủ căn biệt thự số hai đường Severn có phải chủ nhân của chiếc tây trang này hay không thì vẫn phải đợi gặp được chồng bà ta và xác nhận đã.
Buổi tối chúng ta sẽ lại tới phỏng vấn các căn nhà không có chủ nhà ở nhà vào ban ngày, đến khi đó căn nhà này cũng cần phỏng vấn lại một lần nữa mới được.
Thứ hai, nếu bà ta có nhân tình vậy có khả năng bị chồng phát hiện không? Đây là xung đột và nguy cơ tiềm ẩn, cho thấy các thông tin như động cơ gây án.
Đây cũng là một nguyên nhân tại sao chúng ta cần phải tập trung vào căn số hai đường Severn cho đến khi có manh mối nào khác hữu lực hơn."
Dịch Gia Di nói xong lại đánh dấu lên trên sổ của mình, đây là ký hiệu tối nay phải tới căn nhà này phỏng vấn lại.
Khi lại ngẩng đầu lên, đôi mắt của cô vừa vặn nhìn vào trong mắt của Từ Thiếu Uy, hai người đối diện vài giây, Dịch Gia Di mới chậm rãi hất cằm, nghiêm túc nói: “Đây mới là đi phỏng vấn chứ không phải chỉ hỏi vài câu hỏi và ghi chép lại là xong.
Trừ đáp án của người bị hỏi ra, anh còn phải thông qua quan sát và phán đoán để có được manh mối càng phong phú và chân thực hơn thuộc về mình.
Vì người bị hỏi có khả năng sẽ nói dối, có khả năng sẽ quên mất, có khả năng sẽ lừa, cũng có khả năng không biết manh mối mà mình biết quan trọng đối với cảnh sát.
Cho nên, anh vẫn phải thông qua cách của mình khai thác chân tướng một cách có dụng tâm hơn.”
Từ Thiếu Uy nhíu mày, cúi mắt hòng nghiền ngẫm lời của Dịch Gia Di.
“Nếu chủ nhân nam của căn số hai đường Severn là nạn nhân, hung thủ là bà chủ và tình nhân của bà chủ, mà người hôm nay đi làm phỏng vấn là chính anh, vậy anh đã bỏ mất manh mối quan trọng nhất cần thu thập. Sau này cuộc phỏng vấn này kết thúc, đã không có được bất cứ manh mối hữu dụng gì lại còn đánh rắn động cỏ, có khả năng sẽ dẫn đến việc hung thủ càng chôn sâu manh mối hơn, sẽ càng khó nắm bắt hơn. Vậy anh cũng có khả năng sẽ là một thám tử không đạt tiêu chuẩn, hiểu chưa?”
Dịch Gia Di đi lên hai bước, ngang qua vai Từ Thiếu Uy, khi anh ta đi theo thì cô lại dừng chân và quay đầu lại, ép người đàn ông vừa mới đi được một bước dừng chân, khiến anh ta phải ngẩng đầu.
Mà trong quá trình này, về mặt tâm lý, Từ Thiếu Uy thấy hối hận vì lời của Dịch Gia Di, về phương diện cơ thể cũng vì cô dừng lại một cách gần như là lơ đãng mà vô thức bị dẫn dắt, cũng dừng bước và ngẩng đầu theo.
Hai tầng kiểm soát về mặt tâm lý và cơ thể này đã ngấm ngầm đặt Từ Thiếu Uy vào vị trí của người bị khống chế.
Chỉ trong nháy mắt, Dịch Gia Di đã hoàn toàn kiểm soát tình hình, trở thành người ở vị trí cao hơn trong hai người nhỏ tuổi nhất trong tổ một cách danh xứng với thực.
Quả nhiên, ngay khi lại đối diện tầm nhìn với Từ Thiếu Uy, loại quan sát và kiêu ngạo không hề kiêng dè trong mắt đối phương đó đã nhạt đi, thay vào đó là sự tán đồng sinh ra từ việc học được gì đó, và cả cảm giác tò mò, nghi ngờ đối với con người cô.
Dịch Gia Di ưỡn ngực, hơi ngẩng đầu, đè thấp giọng nói, tốc độ nói bị thả chậm để khiến lời của mình trở nên càng quan trọng hơn: “Từ Thiếu Uy, nhớ kỹ lời tôi nói, sau này khi phỏng vấn mấy căn nhà tiếp theo hãy quan sát sâu hơn như vậy, sau khi phỏng vấn mấy nhà này kết thúc, tôi sẽ kiểm tra anh.”
Nói xong, cô không đợi anh ta phản ứng mà quay đầu nhấc chân, ngẩng đầu sải bước đi về phía căn số ba đường Severn.
Bóng lưng thẳng tắp thon gầy đó thể hiện sự chân thật và quyền uy tuyệt đối của cô.