Chương 506: Ông có kế Trương Lương thì tôi có thang qua tường
Sau khi Từ Thiếu Uy nghe lời giải thích của Dịch Gia Di, cuối cùng cũng gật đầu, nhỏ giọng đáp: “Yes, madam.”
Dịch Gia Di thở phào nhẹ nhõm, xe buýt hai tầng chòng chành khiến cô cảnh sát trẻ buồn ngủ vì tối qua thức khuya, cũng may địa điểm cần tới cũng không xa, khi cô gần ngủ thì đến nơi.
Xe vừa dừng, Từ Thiếu Uy đã đứng dậy, nhưng sau khi đi đến lối đi, anh ta không hề vội xuống xe mà lùi lại một bước trước, nhường cho Dịch Gia Di đi trước.
Cũng không biết là lady - first hay là thể hiện sự tôn kính đối với cấp trên nữa, Dịch Gia Di nhanh chóng xuống xe rồi quay đầu, độ cao vừa vặn đối diện với chân của Từ Thiếu Uy.
Cô phát hiện ra chữ bát hướng ra ngoài của anh ta hóa ra cũng không đối xứng, chân phải hướng ra ngoài, chân trái lại hướng thẳng, nói anh ta là chữ bát hướng ra ngoài hóa ra lại có hơi không chính xác lắm, anh ta chỉ là một nửa chữ bát hướng ra ngoài mà thôi.
Băng qua con phố, đi đến trước tòa nhà văn phòng, Dịch Gia Di quay đầu xác nhận một lần với Từ Thiếu Uy, đối phương bày tỏ mình nhất định sẽ nghe mệnh lệnh làm việc, lúc này Dịch Gia Di mới dẫn anh ta vào cửa.
Học theo bộ dáng của anh Nhạc, cô nghiêm mặt, cùng Từ Thiếu Uy giả bộ hung dữ hợp thành tổ hợp hai sát tinh.
Sau khi cô gái xinh xắn ở quầy tiếp tân nhìn qua thẻ công tác cũng không dám ngăn cản, trước mời bọn họ vào phòng nghỉ, rót trà cho bọn họ rồi mới đi thông báo.
Hai người Dịch Gia Di đợi chừng ba, bốn phút mới đợi được em gái tiếp tân trở về, cô ta cung kính dẫn bọn họ tiến vào văn phòng của chủ tịch ở tầng trên cùng.
Châu Tân Hội rất biết hưởng thụ, văn phòng rất lớn, không gian phía sau bàn làm việc to cũng không hề nhỏ, ông ta ngồi trên ghế văn phòng, vừa quay người chính là cửa sổ lớn chấm đất, nhìn xuống dưới chính là đài phun nước nhỏ ở trước tòa nhà văn phòng, tầm nhìn rất tốt.
Vị trí trước và sau văn phòng lớn hình như được đặc biệt thiết kế, ghế ngồi của ông chủ Châu rất cao, còn hai cái ghế mà khách ngồi thì lại rất thấp.
Hai bên cách nhau một bàn làm việc bằng gỗ dày nặng màu trầm, hình thành cục diện ông chủ Châu từ trên cao nhìn xuống.
Sau khi Dịch Gia Di ngồi xuống mới phát hiện ra mình muốn nhìn thấy ông chủ Châu cần phải cách bàn làm việc to, ngẩng đầu lên mới được. Không chỉ sẽ sinh ra cảm giác mình rất nhỏ bé mà còn cảm thấy ông chủ Châu rất xa, rất cao, rất thần bí.
Đây đại khái chính là thủ đoạn nhỏ nhặt nhất trong “chiến thuật của vua giới kinh doanh” sao? Thông qua “địa thế” “ghế ngồi” và một vài chi tiết trang trí để tạo ra cảm giác áp lực tiềm ẩn cho khách tới chơi và cấp dưới tới báo cáo, khiến người tới vô thức kính sợ chủ nhân của căn phòng này.
Sau khi Dịch Gia Di thấp thoáng ý thức được tất cả những chuyện này, cô im hơi lặng tiếng ngồi thẳng người, hơi ngẩng đầu chống lại bầu không khí do căn phòng này tạo ra, khi đối diện với ông chủ Châu, ánh mắt và vẻ mặt của cô cũng cố hết sức duy trì sự thản nhiên, hơi nhíu mày, tạo ra cảm giác uy nghiêm vừa đủ.
Ông có kế Trương Lương thì tôi có thang qua tường.
Trong chương trình học thẩm vấn của cảnh sát, cô cũng đã học rất tốt mảng kiến thức tạo áp lực về mặt tâm lý!
Sau khi Dịch Gia Di và Từ Thiếu Uy ngồi xuống đối diện với Châu Tân Hội, ông ta biểu tỏ ra vô cùng khiêm tốn, là kiểu khiêm tốn của con buôn.
Châu Tân Hội đặc biệt đứng dậy bắt tay Dịch Gia Di và Từ Thiếu Uy, biểu hiện rất thân thiết, rất phối hợp.
Nhưng đợi khi Dịch Gia Di đặt câu hỏi, tuy rằng ông ta cười, có hỏi tất đáp nhưng cũng nhìn xung quanh mà đáp.
Đây là một tay lão làng am hiểu đánh Thái Cực Quyền thế nào, bạn không có cách nào chỉ trích ông ta nhưng cũng đừng hòng dễ dàng moi được lời từ miệng ông ta.
Dịch Gia Di dựa theo kỹ thuật thẩm vấn mà mình học được, không ngừng nhớ lại những gì mà anh Nhạc đã từng nói về việc nên đối phó với loại người tỏ ra tích cực phối hợp nhưng thực chất lại gian xảo, vẫn luôn lòng vòng này thế nào. Tuy rằng cảm thấy người này rất khó xơi nhưng vẫn im hơi lặng tiếng sắp xếp từng câu hỏi một.
“Một lần cuối cùng ông gặp Triệu Đông Sinh là khi nào?” Dịch Gia Di hỏi.