Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 509 - Chương 509 - Là Ai Đã Giúp Ông Dọn Sạch Chướng Ngại Vật

Chương 509 - Là ai đã giúp ông dọn sạch chướng ngại vật
Chương 509 - Là ai đã giúp ông dọn sạch chướng ngại vật

Chương 509: Là ai đã giúp ông dọn sạch chướng ngại vật

Dịch Gia Di nhìn thấy vẻ mặt không thể khống chế được và động tác cơ thể dần thể hiện ra tâm trạng phòng vệ của ông ta đã biết “cách kích thích” của mình có tác dụng rồi.

Trong lòng ông chủ Châu này chắc chắn có chút gì đó, cho dù ông ta không phải người trực tiếp giết chết Triệu Đông Sinh, nhưng nhất định cũng đã biết một vài thứ.

“Vì ông chủ Châu biết mình không cần cạnh tranh với Triệu Đông Sinh nữa, Triệu Đông Sinh sẽ tự rút khỏi vụ cạnh tranh này.” Cơ thể Dịch Gia Di đột nhiên nghiêng về trước, hai khuỷu tay tỳ lên mặt bàn, ánh mắt sáng quắc nhìn ông chủ Châu, nói với vẻ hùng hổ dọa người: “Một người chết làm sao có thể cạnh tranh một khu đất với người sống được chứ?

Ông chủ Châu, ông đã sớm biết Triệu Đông Sinh sẽ chết cho nên nửa tháng này mới lấy bất biến ứng vạn biến, chỉ đợi tin Triệu Đông Sinh chết thôi.”

Châu Tân Hội giật mí mắt, đôi mắt hơi híp lại.

“Ông chủ Châu, là ai đã giúp ông dọn sạch chướng ngại vật?” Dịch Gia Di hơi hất cằm, đối diện với vẻ mặt dần u ám của Châu Tân Hội cũng không hề lùi bước.

Tuy rằng cô cảnh sát trẻ xinh đẹp động lòng người nhưng vẫn cố gắng thể hiện ra vẻ mặt hung dữ nhất, có sức uy hiếp nhất của mình, đối diện với tay già đời trong giới kinh doanh lại không hề rơi vào thế hạ phong.

Trong văn phòng rõ ràng rất yên tĩnh nhưng Từ Thiếu Uy lại luôn cảm thấy hình như mình nghe được tiếng kim loại va chạm, giống như đang có đao kiếm chém mạnh lên bàn làm việc bằng gỗ, đao quang kiếm ảnh, gió lạnh vù vù.

Tóc gáy của anh ta dựng lên, tay trái vô thức siết lại, tay phải lại dùng sức ấn lên khẩu súng phối bên hông.

Suy cho cùng mắt của ông chủ Châu cũng không thể so được với người trẻ tuổi, dẫn đầu vì mắt phát khô mà chớp mắt, thua thảm bại trong trận so đo trừng mắt này.

Dịch Gia Di cũng chớp mắt, lông mi dài run lên, khóe mắt đột nhiên liếc thấy mặt giấy thô màu xám trên bàn bị văn kiện đè lên, đó là màu sắc và cảm giác chỉ giấy báo mới có.

Cô hơi nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào chỗ đó.

Châu Tân Hội lập tức duỗi bàn tay lông lá màu đen hơi mập mạp làm như tùy ý vừa đè vừa rút tờ báo, nhét nó xuống bên dưới văn kiện, hoàn toàn che giấu đi.

Nhưng Dịch Gia Di đã đọc được vài chữ tiêu đề bên trên tờ báo trong nháy mắt vừa rồi đó, thông tin tuy nhỏ nhưng lại đủ để cô đưa ra phán đoán.

Thứ đăng trên tờ báo đó chính là tin tức Triệu Đông Sinh có khả năng đã chết.

Lúc Tam Phúc và Gary điều tra được một nửa thì đột nhiên nhận được tin của chú Cửu, sau khi chạy đi gọi điện thoại, hai người Tam Phúc nhận được danh sách liên quan đến các tình nhân và đối tượng gian díu mập mờ của nạn nhân Triệu Đông Sinh mà chú Cửu và Lưu Gia Minh đã điều tra ra được.

Trong này phát hiện ra tên của Cốc Hiểu Lam – chính là một trong mười bốn người đã mua chiếc áo khoác tây trang kia.

Bằng cách này, không cần điều tra từng người đã mua tây trang hàng hiệu nữa mà có thể trực tiếp đi tìm Cốc Hiểu Lam.

Nhưng cho dù là ngọc nữ mới lên, minh tinh mới nổi, muốn liên hệ với người nổi tiếng như vậy cũng không dễ dàng, Tam Phúc và Gary tốn rất nhiều thời gian mới xác định được lộ trình của Cốc Hiểu Lam, lại vượt ngàn dặm xa xôi đi công viên thủy cung Quận Nam, Hương Giang, cuối cùng mới gặp được cô ta trong lúc nghỉ ngơi giữa giờ quay chụp.

Tuy rằng mỗi lần phỏng vấn Cốc Hiểu Lam đều nói mình với đạo diễn Trương Tỉnh và phú hào Triệu Đông Sinh chỉ là bạn bè mà thôi, nhưng khi lấy lời khai, Cốc Hiểu Lam vẫn chính miệng thừa nhận mối quan hệ giữa mình với Triệu Đông Sinh.

“Tôi chưa gặp vợ của Triệu Đông Sinh bao giờ, ông ta nói cơ thể của vợ ông ta không tốt cho lắm, mối quan hệ với ông ta rất lạnh nhạt, tuy rằng bọn họ là vợ chồng nhưng trên thực tế đã là thân ai người nấy lo, hôn nhân đã sớm chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa.

Nhưng thật ra tôi cũng không để ý, ngược lại tôi cũng không muốn gả cho ông ta.”

Cốc Hiểu Lam dựa người lên ghế mềm thoải mái, nâng mắt liếc nhìn Tam Phúc, mỉm cười bảo: “Ông ta đã mua một căn nhà to cho tôi ở Happy Valley...”

Nói đến đây cũng không cần phải nói nhiều hơn nữa, mối quan hệ giữa bọn họ đại khái chính là như thế, một bên cầu tài, một bên tham hoa thơm cỏ lạ.

Bình Luận (0)
Comment