Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 510 - Chương 510 - Theo Dõi 1

Chương 510 - Theo dõi 1
Chương 510 - Theo dõi 1

Chương 510: Theo dõi 1

“Chiếc tây trang này đúng là tôi mua cho ông ta, ông ta tốn nhiều tiền cho tôi như thế, tôi cũng phải đáp lễ một chút chứ.” Cốc Hiểu Lam nhìn chiếc tây trang dính máu trên bức ảnh mà hơi nhíu mày lại, nhanh chóng dời tầm nhìn đi, dường như không muốn nhìn thảm trạng hiện tại của nó thêm một chút nào nữa.

Tam Phúc lấy bức ảnh về, ngẩng đầu quan sát Cốc Hiểu Lam, cô ta quả thật là một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi và rạng ngời, chẳng trách đám phú hào quyền quý lại giành nhau theo đuổi.

Nhưng ngay khi cô ta ngồi ở đây không nói gì lại giống một bức tượng điêu khắc tinh tế không có linh hồn, chung quy vẫn thiếu một chút sinh động.

“Xin hỏi tối ngày hai mươi hai, từ năm giờ chiều đến chín giờ tối cô đang ở đâu?” Tam Phúc hỏi như thường lệ.

“Quay phim ở Tướng Quân Áo, toàn bộ đoàn làm phim đều có thể làm chứng.” Cốc Hiểu Lam thu lại tầm nhìn.

“Một lần cuối cùng cô gặp được Triệu Đông Sinh là khi nào?”

“Tối ngày hai mươi mốt, chúng tôi dùng bữa với nhau, ông ta qua đêm ở chỗ tôi.” Ngược lại Cốc Hiểu Lam rất thẳng thắn, cũng không hề có một chút ý tứ muốn giấu diếm gì về chuyện giữa mình và Triệu Đông Sinh.

“Đời sống tình cảm của các cô thế nào? Vẫn thuận lợi chứ?”

“Chúng tôi có gì thuận lợi với không thuận lợi đâu? Ông ta hẹn tôi thì tôi vui vẻ đồng ý, ông ta không hẹn tôi thì tôi làm việc của mình. Chỉ đơn giản như thế mà thôi, thưa sir, anh đừng nghĩ phức tạp như thế, giữa tôi với Triệu Đông Sinh vừa không có ân oán gì cũng không có tình thù gì cả. Ông ta xảy ra chuyện, anh vẫn nên điều tra bên phía vợ ông ta sẽ tốt hơn đấy, đừng lãng phí thời gian lên người tôi nữa.” Cốc Hiểu Lam uống một hớp nước hoa quả, thở dài rồi bảo: “Nếu tôi là vợ ông ta, tôi cũng có khả năng sẽ hận một người cả ngày thay đổi thất thường như ông ta,.”

Tam Phúc không tiếp lời của Cốc Hiểu Lam, lại trong ngoài hỏi mười mấy câu nữa, đồng thời lấy được bảng lịch trình tiếp theo của Cốc Hiểu Lam rồi mới tạm biệt cô ta.

Về đến cục cảnh sát, tình cờ gặp được các thám tử viên tổ khác, đối phương vừa nghe nói Tam Phúc và Gary đi gặp ngọc nữ minh tinh đang nổi lập tức ngưỡng mộ đến gào thét.

“Sao các anh có thể chạy đi gặp em gái xinh đẹp còn chúng tôi lại phải chạy ra ngoài tìm thi thể chứ.”

Vòng đến văn phòng tổ B, hai người Tam Phúc thấy chú Cửu và Lưu Gia Minh đã ở đây, bọn họ sáp tới tám chuyện vài câu đợi Dịch Gia Di về rồi cùng nhau họp.

Nói rồi lại nói bất tri bất giác từ vụ án dày đặc sương mù trước mắt này kéo đến chuyện điều động thành viên sẽ xuất hiện ở tổ B trong tương lai, Tam Phúc nghĩ đến viên cảnh sát mặc quân trang mà Khưu Tố San nhìn trúng đó, không nhịn được mà mở miệng hỏi: “Ôi, các người đã thấy chàng trai hậu sinh được phái cho Thập Nhất chưa?”

“Nhìn thấy rồi, lớn lên cao to đẹp trai, thành viên tổ B chúng ta người nào cũng phong lưu phóng khoáng, xinh đẹp hiên ngang, Từ Thiếu Uy này ngược lại cũng không kéo chân.” Lưu Gia Minh cười khà khà, bảo.

“Có một gương mặt của người phản nghịch, các người không trách mắng cậu ta vài câu, cảnh cáo khuyên bảo, dạy dỗ một chút hay sao?” Tam Phúc nghiêng người bên bàn, nhíu mày hỏi.

“Cần gì phải cảnh cáo với dạy dỗ chứ? Cậu ta mới theo Thập Nhất chạy đi làm nhiệm vụ, đang trong khoảng thời gian xây dựng lòng tin với nhau. Thập Nhất chắc chắn có chừng mực của mình, là uy hiếp hay là dùng đức thuyết phục người thì còn xem bản thân cô ấy sắp xếp. Chúng ta tùy tiện tham gia vào không chỉ có khả năng làm rối tiết tấu của Thập Nhất, mà còn có thể bất cẩn đắc tội với Từ Thiếu Uy thay Thập Nhất, khiến tiểu tử đó ghi hận trong lòng. Lỡ như cố tình kéo chân Thập Nhất vậy chẳng phải sẽ thành giúp thêm phiền hay sao?” Chú Cửu kiên nhẫn nói một cách vô cùng thành thục và bình tĩnh, suy cho cùng vẫn là lão đồng chí cân nhắc chu toàn.

“...” Tam Phúc hơi lúng túng, ồ, là như vậy sao?

“Cậu không tự ra quyết định cố tình chạy đi cảnh cáo đấy chứ?” Chú Cửu nhướn mày.

“Không có! Sao có thể chứ, chú Cửu, chú thấy tôi là người không biết nặng nhẹ như vậy sao?” Tam Phúc cười ha ha chuyển chủ đề: “Ồ, mọi người điều tra thế nào rồi? Có thuận lợi không?”

Đợi mọi người bắt đầu chia sẻ những gì mà mình đã nhìn thấy và nghe thấy trong lúc điều tra, Tam Phúc mới quay người, giả bộ uống nước để xua tan tâm trạng lúng túng này.

Sau khi đặt cốc trà xuống, anh ta sờ mũi, bắt đầu suy nghĩ về đời người: Mình sẽ không thật sự rước thêm phiền cho Thập Nhất đấy chứ? Vậy phải làm sao đây...!

Sau mấy phút, cuối cùng Dịch Gia Di cũng về cục cảnh sát, phía sau có một chàng trai phản nghịch Từ Thiếu Uy đó nữa.

Bình Luận (0)
Comment