Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 511 - Chương 511 - Theo Dõi 2

Chương 511 - Theo dõi 2
Chương 511 - Theo dõi 2

Chương 511: Theo dõi 2

Tam Phúc liếc mắt nhìn hai người, không phát hiện ra dấu hiệu bất hòa gì cả, khi Từ Thiếu Uy đi vào văn phòng tổ B lại để lộ ra trạng thái thận trọng và lúng túng, Tam Phúc hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng quyết định làm một đại sứ thân thiện vì Thập Nhất.

Anh ta vẫy tay với Từ Thiếu Uy, chỉ vào cà phê, trà sữa và điểm tâm trà chiều trên bàn, cố gắng cười ôn hòa: “Xem có gì muốn uống thì cứ uống, không cần khách sáo, đều là phía bên Dịch Ký nhà của chị Thập Nhất đưa tới đây, vị đều rất ngon.”

Từ Thiếu Uy và Tam Phúc nhìn chằm chằm vào nhau giằng to một lúc, mới nặn ra một nụ cười: “Cảm ơn.”

Anh ta đi qua bưng một cốc cà phê lên, ngồi yên tĩnh ở một bên uống, chỉ dùng ánh mắt quan sát xung quanh chứ không hề mở miệng, cả người tràn ngập cảm giác phòng bị và xa cách.

Chú Cửu nhíu mày với Dịch Gia Di, Dịch Gia Di cũng nhướn mày đáp lại, hai người giống như làm một ám hiệu nào đó, sau đó đều nở nụ cười trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.

Chú Cửu có thể nhìn ra được từ biểu cảm này của cô, Tiểu Thập Nhất và Từ Thiếu Uy ở chung chắc hẳn vẫn được, không hề xuất hiện tình hình không khống chế được. Ông ta vỗ lên vai Dịch Gia Di, ngậm một que gỗ nhỏ của mình ngồi trên cái ghế bên cạnh.

Người cai thuốc quá khổ sở, miệng không thể nhàn rỗi được, không thích buôn dưa lê dông dài thì cũng chỉ đành ngậm một que gỗ rồi cắn, giống một con thỏ nhưng chí ít còn có chút tác dụng, không muốn hút thuốc nữa.

Phương Trấn Nhạc là người về muộn nhất, khí chất cả người nặng nề, có vẻ như kiểm tra đề xuất nội bộ không có vấn đề gì cả.

Mọi người biết hôm nay anh Nhạc có việc nên đều lặng lẽ quan sát vẻ mặt của anh, nhưng suy cho cùng cũng là tổ trưởng lâu năm, lúc che giấu nỗi lòng, mặt mày nghiêm túc nặng nề cũng chỉ thấy trang nghiêm chứ không thấy gì khác.

Phương Trấn Nhạc liếc mắt nhìn Từ Thiếu Uy, trước điểm danh mọi người làm giới thiệu một lượt, chỉ nói trong vụ án này, Từ Thiếu Uy sẽ tạm thời được điều tới đây phối hợp, cũng đi qua một khâu khen ngợi biểu hiện anh dũng trong quá khứ của anh ta.

Phối hợp với tổ điều tra và phòng chống tội phạm bắt hung thủ, nhảy xuống biển bắt người đều đã từng làm, thân thủ rất tốt, khả năng bắn súng rất chuẩn, là một thám tử anh dũng hiếm có.

Mọi người đều chào hỏi anh ta và tự giới thiệu bản thân, coi như là chính thức làm quen.

Tiếp đó chính là chia sẻ thông tin, Tam Phúc và Gary giới thiệu mối quan hệ giữa Cốc Hiểu Lam và Triệu Đông Sinh.

Chú Cửu và Lưu Gia Minh trình bày, giới thiệu một lượt về các nữ giới có quan hệ mập mờ với Triệu Đông Sinh, hiển nhiên trong đó cũng có một vị là Cốc Hiểu Lam này, nhưng người nhận được món quà đắt tiền của Triệu Đông Sinh cũng không chỉ có một mình Cốc Hiểu Lam.

Dù sao thì Triệu Đông Sinh cũng kinh doanh bất động sản, chút gì đó chảy ra từ kẽ ngón tay của ông ta, hơn phân nửa cũng là một căn nhà hoặc to hoặc nhỏ.

“Sớm biết thế đẻ ra đã làm mỹ nhân rồi, qua lại với Triệu Đông Sinh còn có tác dụng hơn làm thám tử vài năm nhiều. Tôi cũng không biết phải làm bao lâu mới có thể mua được một căn nhà giống như của Triệu Đông Sinh tặng cho Cốc Hiểu Lam nữa.” Gary dựa lên lưng ghế, hai chân nhấc lên gác lên ghế của Lưu Gia Minh, thở dài bất đắc dĩ.

“Đi mua Mark Six hoặc là cược đua ngựa cũng được.” Chú Cửu vừa gặm que gỗ vừa nhún vai đề nghị.

[Chú thích: Mark Six là một loại sổ xố hợp pháp ở Hồng Kông.]

“Cả đời này ngay cả sữa bò còn chưa từng trúng nữa là, không có cái mạng đó đâu.” Lưu Gia Minh lắc đầu than thở, hôm nay mọi người ngược lại còn biết oán thán hơn cả chú Cửu.

Phương Trấn Nhạc gõ lên bảng trắng, Dịch Gia Di mới mở miệng báo cáo phát hiện bên bọn họ, sau khi nói xong, cô mở miệng nói: “Anh Nhạc, tôi cảm thấy Triệu Tân Hội chắc chắn có vấn đề, tôi nghĩ tối nay hãy bắt đầu nằm vùng canh Triệu Tân Hội, giám sát xem ông ta có quan hệ xã giao khả nghi không.”

“Cô nghi ngờ ông ta thuê sát thủ giết người?” Phương Trấn Nhạc nhướn mày.

“Khi Triệu Đông Sinh xảy ra chuyện, Châu Tân Hội có chứng cứ ngoại phạm hoàn hảo, nhưng người có tiền có địa vị như ông ta muốn giết người cũng sẽ không đích thân ra tay. Hơn nữa khi ông ta còn trẻ từng có kinh nghiệm lăn lộn ở tổ chức, có quan hệ nhân sinh ở phương diện này cũng không kỳ lạ, cho nên tôi thật sự có nghi ngờ này.” Dịch Gia Di gật đầu đáp, mỗi lần chỉ cần cô nói câu trên, anh Nhạc đều có thể đoán được câu dưới, thật đúng là một trưởng quan thông minh.

“Được, người thân thiết nhất với Châu Tân Hội là ai?” Phương Trấn Nhạc không lập tức ra lệnh mà mở miệng hỏi câu hỏi liên quan.

Bình Luận (0)
Comment