Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 512 - Chương 512 - Theo Dõi 3

Chương 512 - Theo dõi 3
Chương 512 - Theo dõi 3

Chương 512: Theo dõi 3

“Trợ lý đầu to của ông ta.” Dịch Gia Di lập tức trả lời, sau khi hỏi Châu Tân Hội xong, cô với Từ Thiếu Uy lại thẩm vấn qua đám người trợ lý anh đầu to của ông chủ Châu. Trên cơ bản có thể xác định người hiểu Châu Tân Hội nhất chính là anh đầu to, hơn nữa khu giải trí làm chứng cứ ngoại phạm cho anh đầu to cũng là do anh đầu to sắp xếp.”

“Vậy nằm vùng giám sát cả đầu to luôn đi.” Phương Trấn Nhạc nói xong, lại quay đầu hỏi Tam Phúc: “Giám sát cả Cốc Hiểu Lam luôn.”

“Yes, sir.” Sở dĩ Tam Phúc lấy lịch trình của Cốc Hiểu Lam cũng là vì điều này.

“Tam Phúc với Gary một tổ, Thập Nhất với Từ Thiếu Uy một tổ, chú Cửu với Lưu Gia Minh một tổ, tôi sẽ đi điều thêm một cảnh sát mặc quân trang nữa làm một tổ. Tổ của Tam Phúc và tổ chú Cửu lần lượt nằm vùng chỗ Cốc Hiểu Lam. Tổ Thập Nhất và tổ của tôi thay nhau nằm vùng chỗ đầu to.” Phương Trấn Nhạc nói xong lại chỉ tay vào văn phòng đối diện: “Tôi sẽ mời madam dẫn một cảnh sát mặc quân trang tới làm một tổ, lại mượn một vị thám tử ở tổ A cộng thêm một cảnh sát mặc quân trang nữa lần lượt nằm vùng chỗ Châu Tân Hội.”

Cầm cây bút trong tay, anh chỉ vào Tam Phúc và nói: “Tam Phúc, cậu làm tổ trưởng tổ Cốc Hiểu Lam, madam sẽ làm tổ trưởng nằm vùng chỗ Châu Tân Hội, về phần nằm vùng chỗ đầu to...”

Tầm nhìn của anh liếc qua Dịch Gia Di và Từ Thiếu Uy, nằm ngoài dự liệu của mọi người, anh nói: “Do Thập Nhất làm tổ trưởng đi.”

“Anh Nhạc?” Dịch Gia Di đứng dậy, có hơi thận trọng siết ngón tay, không phải nên do anh Nhạc làm tổ trưởng điều phối thời gian thay ca của mọi người và theo dõi trọng điểm sao?

“Đừng hòng nhàn hạ, để người già bớt lo nghĩ một chút.” Phương Trấn Nhạc gật đầu với Dịch Gia Di, sau đó vỗ tay nói: “Bắt đầu sắp xếp đi, buổi tối sẽ bắt đầu, phá án nhanh nhất có thể.”

“Yes sir.” Dịch Gia Di cung kính đáp lời.

Từ Thiếu Uy ngồi trong góc, ánh mắt vô thức liếc qua giữa Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di, xem chừng mức độ được coi trọng của cảnh sát Dịch vượt xa sự tưởng tượng của anh ta rồi.

Lẽ nào trên đời này thật sự có một nơi hoàn toàn coi trọng năng lực mà không để ý đến giới tính, cũng không coi thường người trẻ tuổi sao?

Tiếp theo đó mọi người chia tổ bắt đầu kế hoạch, Từ Thiếu Uy về nhà thay một bộ đồ thường ngày, bọn họ canh nửa đêm đầu, Phương Trấn Nhạc dẫn một viên cảnh sát mặc quân trang mà anh điều đến canh nửa đêm sau.

Dịch Gia Di cùng Từ Thiếu Uy đóng giả làm một đôi tình nhân bằng mặt mà không bằng lòng đi dạo ở đầu đường, khi theo dõi đầu to, cô cảm thấy rất may mắn vì mấy hôm nay Hương Giang ấm lại, buổi tối không lạnh cho lắm, thậm chí còn có ông anh máu nóng mặc áo may ô vừa uống rượu vừa dạo phố.

Để thể hiện bản thân không quá mức “không bằng lòng” mà cô với Từ Thiếu Uy phải cố gắng lại gần nhau nói chuyện, đôi bên nhàm chán đến mức kiểm tra nhau câu tiếng Anh và từ đơn, giống một tổ nhỏ giúp nhau học lúc học nhóm vậy.

“Phải canh đến khi nào? Thi thể của Triệu Đông Sinh chắc hẳn đã bị ném đi rồi?” Từ Thiếu Uy học thuộc từ đơn một lúc, đột nhiên có hơi nghi ngờ hỏi.

“Một là nếu bọn họ thật sự mướn sát thủ giết người vậy sát thủ sẽ tới đòi tiền, hai là nếu chúng ta may mắn, thi thể vẫn chưa bị xử lý, có lẽ có thể theo dõi đến chỗ hung thủ xử lý thi thể.” Dịch Gia Di ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào mắt của Từ Thiếu Uy, nghĩ lại một vài tính huống khá nhàm chán buồn tẻ mà mình gặp phải khi theo mọi người phá án trước đây, nhẹ giọng nói: “Đừng mong đợi gặp được tình huống gì, cũng khống chế cảm xúc của mình đừng để thất vọng. Công việc thám tử này chính là như thế, cứ dựa theo dặn dò làm việc là được.”

Từ Thiếu Uy gật đầu, sau khi nhìn thấy quầy hàng di động đi qua đường, anh ta vẫy tay với bà dì, mua hai xâu mứt quả.

“Tình nhân người ta toàn ăn chung một xiên.” Dịch Gia Di có hơi lo lắng bị lộ tẩy.

“Chúng ta là loại tình nhân có tiền đó.” Từ Thiếu Uy.

“Người khác toàn ăn chung một xiên chứ không phải vì thiếu tiền đâu.”

“Vậy cô muốn ăn chung một xiên với tôi sao, madam?”

“... Không muốn.”

“...” Từ Thiếu Uy nở nụ cười, tiếp tục gặm xâu mứt quả của mình.

Khi có gió thổi tới từ góc phố, anh ta sẽ theo bản năng nghiêng người chắn gió giúp Dịch Gia Di.

Bình Luận (0)
Comment