Chương 514: Theo dõi 5
Từ Thiếu Uy cúi đầu liếc mắt nhìn cô gái trẻ tuổi đứng trước mặt mình thấp hơn mình nửa cái đầu, ánh mắt từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào phòng rút tiền. Từ góc độ này có thể nhìn thấy rõ ràng từng sợi lông mi của cô, ngay cả một cái rung nhẹ nhất cũng có thể bị bắt được.
Anh ta hơi ngẩng đầu, quay mặt đi, cưỡng chế khiến lực chú ý của bản thân cũng ở trên ba người bên ngoài đang lại gần phòng rút tiền.
Dịch Gia Di rất lo lắng ba người đó muốn cướp tiền, vừa vặn gặp phải đầu to, còn đang cân nhắc nếu bùng phát xung đột thì nên làm thế nào.
Nếu không xông ra ngoài chế phục ba tên cướp đó, tuy rằng nói để đảm bảo vụ án trước mắt được tiến hành thuận lợi, nhưng...
Nhưng nếu mình với Từ Thiếu Uy lao ra ngoài chế phục ba tên cướp, hành động theo dõi đầu to sẽ bại lộ, sau đó đầu to chắc chắn sẽ trở nên thận trọng hơn, cho dù có muốn theo kế hoạch liên lạc với sát thủ thì chỉ sợ cũng sẽ dừng lại hẳn. Có muốn nắm bắt được manh mối từ chỗ đầu to cũng gần như biến thành không có khả năng.
Sau khi nhìn chằm chằm vào đó hết vài phút với vẻ căng thẳng, tình huống khiến Dịch Gia Di lo lắng cũng không xảy ra.
Ba “tên cướp” cũng không hề lao vào trong phòng rút tiền cướp tiền mà là đứng rải rác đợi ở bên ngoài.
Đầu to đi ra từ bên trong nhìn thấy ba người này cũng không hề khẩn trương, ngược lại còn hất cằm với người đàn ông buộc tóc đuổi ngựa trong ba người.
Bọn họ quen nhau.
Dịch Gia Di lập tức xốc lại mười hai phần tinh thần, theo dõi mất hai ngày và đây là lần đầu tiên đầu to tiếp xúc với người không lõ lai lịch.
Gã đi về phía tóc đuôi ngựa, mấy người ăn ý chỉ gật đầu ra hiệu bằng vẻ mặt rồi cùng nhau chuyển hướng, vòng vào một ngõ nhỏ bên đường, đứng trong bóng tối.
Tóc đuôi ngựa và đầu to đứng đối diện với nhau, khoảng cách chỉ khoảng một mét, tóc đuôi ngựa dựa lên tường đá bẩn thỉu trong ngõ, nghiêng cơ thể rút tay phải từ trong túi ra, lòng bàn tay làm động tác “lấy ra” với đầu to.
Đầu to mang vẻ mặt mất hứng, tay vẫn nhét vào túi, trong túi phồng lên toàn là tiền, gã nói với vẻ bất mãn: “Đã nói trước là bốn trăm nghìn rồi mà mày lại đòi tăng giá, không coi trọng quy tắc, sau này còn lăn lộn trên phố này thế nào nữa hả đuôi ngựa?”
“Anh đầu to, không có cách nào mà, giết người khó lắm, một cái mạng của cá lớn có thế nào cũng không thể chỉ bốn trăm nghìn được chứ? Mấy anh em tôi còn đang đợi chia tiền đây, cũng không thể để tôi tự móc tiền túi ra làm việc cho anh được?” Tóc đuôi ngựa nghiêng đầu, tuy lời nói khách sáo nhưng vẻ mặt lại rất vô lễ.
“Trước đây gọi điện dùng báo cảnh sát để đe dọa tao? Nếu mày thật sự dám làm như thế, sau này xem ai còn nể mặt mày nữa.” Đầu to giậm chân, cho dù đối phương có ba người thì hình như gã cũng không sợ gì cho lắm.
“Tôi cũng không có cách nào mà, đương nhiên báo cảnh sát chỉ là cách bất đắc dĩ mà thôi.”
“Mày đi báo cảnh sát, bản thân không sợ bị bắt sao? Người ra tay là mày cơ mà.”
“Cái mạng quèn này của tôi ngồi mấy năm ra ngoài vẫn là một hảo hán, hơn nữa tôi cũng không phải kẻ chủ mưu, nhưng anh đầu to, anh thì khác, mạng của anh với ông chủ anh quý giá bao nhiêu, lẽ nào lại đi so với chúng tôi à?”
“Cầm lấy một trăm nghìn này đi, thế là đủ năm trăm nghìn cho mày rồi, sau này đừng tới tìm tao thêm nữa? Bằng không tao không thừa nhận chuyện tao sai khiến mày, mày muốn giết người thì tự mày đi mà ngồi tù, đừng có kéo tao vào.”
“Yên tâm đi, anh đầu to, có năm trăm nghìn là tôi hài lòng rồi, sau này mọi người có chuyện làm ăn lại gặp nhau nhé.” Tóc đuôi ngựa giậm chân, móc bao thuốc trong túi ra, rút một điếu đưa về phía anh đầu to.
“Không hút, ai biết mày có thêm thuốc gì vào không.” Đầu to phất tay, móc tiền trong túi ra đưa cho tóc đuôi ngựa.
Tóc đuôi ngựa vừa cười vừa giơ tay định nhận tiền nhưng bàn tay của đầu to lại đột nhiên chuyển hướng, sau khi tránh khỏi tay của tóc đuôi ngựa, đối diện với ánh mắt bất mãn của anh ta, gã trừng mắt nhìn lại với vẻ hung dữ hơn, thấp giọng nói: “Gần đây phía cảnh sát đang nhìn chằm chằm, tao nói trước, đừng có tới tìm tao nữa, cũng đừng gọi điện cho tao, bằng không đến khi đó mày không gánh được đâu, đừng trách tao chưa cảnh cáo mày, ông chủ Châu có đội luật sư tốt nhất, còn mấy thằng ma cô như tụi mày cũng không có đâu.”