Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 521 - Chương 521 - Trời Ơi, Cid Giành Công Lao Của Tổ Điều Tra Và Phòng Chống Tội Phạm Có Tổ Chức 1

Chương 521 - Trời ơi, CID giành công lao của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức 1
Chương 521 - Trời ơi, CID giành công lao của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức 1

Chương 521: Trời ơi, CID giành công lao của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức 1

“Anh đã đưa tiền cho A Tín chưa?” Phương Trấn Nhạc hỏi.

“… Đưa rồi.” Hai tay của A Phong bị còng, ánh mắt trốn tránh.

“Về cùng cảnh sát từ từ khai nhận.” Phương Trấn Nhạc không nói hai lời áp giải A Phong xuống xe, một đường đưa vào phòng thẩm vấn.

Đội ngũ thuê sát thủ giết người lại thêm một thành viên, sau khi thẩm vấn xong, lấy được địa chỉ của A Tín, Phương Trấn Nhạc lại không dừng vó ngựa, dẫn Gary đi tới Kiện Khang Thôn, Bắc Giác để bắt a Tín.

Bắt được A Tín, anh ta mới biết A Phong cầm được một trăm mươi nghìn đô la Hồng Kông, A Tín lại càng thảm hơn, anh ta chỉ lấy được có sáu mươi nghìn đô la Hồng Kông lại còn mời A Phong ăn một bữa cua rang muối, uống một két bia, tốn rất nhiều tiền.

Từ một triệu đô mà đầu to lấy được đến phiên A Tín chỉ còn lại sáu mươi nghìn đô...

Khi Phương Trấn Nhạc áp giải A Tín về cục cảnh sát cũng không biết phải nói gì nữa.

Cứ cảm thấy trong này có chút ngụ ý gì đó, đến cuối cùng tổng kết thành một câu, đơn giản hóa thành: Con mẹ nó một đám cặn bã.

Khi Phương Trấn Nhạc ra ngoài bắt A Tín đã là hơn bảy giờ tối.

Dịch Gia Di tọa trấn ở văn phòng, tuần tra bên ngoài mỗi một phòng thẩm vấn, tập trung toàn bộ ghi chép và sắp xếp phương hướng thẩm vấn tiếp theo.

Đầu to vẫn chưa khai ra Châu Tân Hội mà vẫn tiếp tục chịu đựng.

Vốn tưởng bắt được đuôi ngựa là có thể khai nhận chuyện giết người này, vậy là có thể trực tiếp định tội và tạm giam đầu to cùng tóc đuôi ngựa, nhưng nhổ củ cải kéo theo cả bùn, liên tiếp bắt được thêm mấy tên quỷ xui xẻo nữa, không một ai giết người, người này thuê người kia.

Liên tục bắt như thế, đến giờ vẫn chưa nắm được chứng cứ chân chính có người đã giết người sau khi được thuê trong chuỗi liên hoàn này.

Tạm thời chỉ có thể tính là bọn họ tổ đội gây án, mưu tính giết người không thành, trợ lý đầu to của ông chủ Châu có thể thêm một tội là tàng trữ cần sa.

Dịch Gia Di nhìn chữ trên bảng mà nhíu mày lại.

Hôm nay thẩm vấn hết cả cả một ngày, cô gần như đã sắp quên mất rốt cuộc mình đang phá vụ án gì rồi.

Không phải là tập đoàn thuê sát thủ giết người chuyển thầu liên hoàn gì đó, mà là án Triệu Đông Sinh mất tích, nghi ngờ đã tử vong.

Nhưng bây giờ vẫn chưa tìm được hung thủ thật sự, vẫn không có cách nào tìm được thi thể.

Cô gãi đầu, đột nhiên hoài niệm dị năng quá, không nhìn thấy thi thể, không có dòng chảy hình ảnh, khi vụ án rơi vào điểm mù thật sự rất lo lắng.

Trên đời này đại khái mỗi một vị thám tử đều hy vọng có năng lực biết hung thủ thật sự ngay lập tức đi.

Ngay khi Dịch Gia Di đối diện với bảng trắng hồi tưởng lại tình tiết vụ án, hòng nắm bắt được manh mối thì bên ngoài hành lang đột nhiên truyền tới tiếng vang, còn có giọng của chú Cửu và Lưu Gia Minh.

“Làm gì thế, tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức thì ghê gớm lắm sao? Chúng tôi cũng đang phá án cơ mà, đừng có gây chuyện có được không?” Là giọng của Lưu Gia Minh, vẫn là tên vô lại thích góp vui, sẽ chủ động ra mặt mỗi khi người khác cãi nhau ngày trước đó.

“Giám sát Nhiếp, chúng tôi đang điều tra án Triệu Đông Sinh, trùng hợp bắt được mấy người này chứ làm sao biết là người mà tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức các cậu đang theo dõi được?” Trong giọng nói lười biếng của chú Cửu tràn đầy vẻ không để tâm, vì lười biếng nên trông còn hơi giễu cợt và thờ ơ.

“Sir Phương của các chú có ở đây không? Mấy người đầu to, đuôi ngựa, A Phong, A Tín này đều là người trong danh sách theo dõi của chúng tôi. Bọn họ bị tình nghi buôn bán cần sa cho học sinh vị thành niên, vụ án này chúng tôi đã nhìn chằm chằm hơn nửa tháng rồi, có biết đã tốn bao nhiêu sức người, tốn bao nhiêu tinh lực không hả? Các chú lập tức bắt hẳn bốn người, đánh rắn động cỏ, sau này chúng tôi còn nằm vùng kiểu gì nữa? Nếu không thể diệt tận gốc đội ngũ này, liệu CID các chú có gánh nổi họa này không?” Nhiếp Đại Dũng nổi giận đùng đùng băng qua hành lang, vòng vào văn phòng tổ B thì nhìn thấy Dịch Gia Di đang cầm sổ đứng trước bảng trắng.

Bình Luận (0)
Comment