Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 529 - Chương 529 - Manh Mối Hỗn Loạn 5

Chương 529 - Manh mối hỗn loạn 5
Chương 529 - Manh mối hỗn loạn 5

Chương 529: Manh mối hỗn loạn 5

Cộng thêm lộ trình của Cốc Hiểu Lam chạy khắp trời nam đất bắc, các thám tử đuổi theo cô ta nằm vùng và theo dõi, độ khó cao không nói mà còn không thể kiểm soát được chi tiêu.

Mỗi ngày Khưu Tố San đọc hóa đơn chi trả đều cảm thấy phiền não, nhất thời không phá được vụ án lại luôn phải xin chi phí giá cao, báo cáo này cũng không dễ làm tí nào.

Còn nữa, Cốc Hiểu Lam cũng không phối hợp với cuộc điều tra của thám tử cho lắm, rõ ràng đã nói rõ có vài việc cần cô ta lập tức báo ngay cho bên cảnh sát, nhưng cô ta lại coi thông báo cho cảnh sát là quả tắm, vẫn tự làm theo ý mình như cũ.

Vì vậy, cho dù lúc đầu các thám tử tổ B cảm thấy cô ta rất xinh đẹp, hoặc là bám theo một minh tinh nói ra ngoài rất uy phong, còn cảm thấy hơi vui mừng. Nhưng sau năm, sáu ngày cũng thấy phiền, thiệt tình, chỉ cần người này không phối hợp, cho dù có đẹp đến đâu cũng không thưởng thức nổi.

Một bên khác theo dõi bà Triệu – Trần Đình Đình, lại là một phen khó khăn nữa.

Trần Đình Đình thật sự rất “nhàn rỗi”, mỗi ngày đều ở nhà vẽ tranh, hoặc là tìm một chỗ có phong cảnh hợp ý người để vẽ, hoặc chính là rúc trong nhà xem phim.

Nằm vùng gần một tuần mà bà ta chỉ hẹn bạn có một lần, đối phương còn là bạn cùng phòng thời đi học trước đây của bà ta, cùng nhau đi dạo phố, thưởng trà, ăn cơm, về nhà nói chuyện, ở một đêm, cách ngày đối phương lại lái xe đi làm.

Không hề có vòng giao tiếp đặc biệt, không có sở thích đặc biệt, quả thật đến các thám tử muốn bắt được chút dấu vết cũng không thể tìm được.

Người giúp việc nữ trong nhà lại càng nhàm chán hơn, chỉ có mỗi hai điểm một đường là vườn rau và trong nhà, hoàn toàn không có dấu hiệu của tiết mục “người giúp việc trẻ yêu ông chủ.”

Các người giúp việc và bà Triệu tuy rằng có hơi xa cách nhưng mỗi lần khi nói chuyện trao đổi, mọi người đều rất ôn hòa bình tĩnh, cũng không có mâu thuẫn gì cả.

Trong khoảng thời gian này, bộ dáng mà bản thân Trần Đình Đình thể hiện ra ngoài không có gì khác biệt với lời miêu tả của hàng xóm, phú bà và bạn bè về bà ta.

Không thích lộ mặt, không thích giao tiếp, thích yên tĩnh, không có chung ngôn ngữ gì với phần lớn người, ăn uống không lo, có thể vẽ tranh, hình như bà ta rất vui vẻ.

Đối với chồng của mình, bà ta cũng không đặc biệt quan tâm, mỗi ngày sắp xếp rõ ràng chuyện trong nhà, đảm bảo chồng có thức ăn hợp khẩu vị để ăn, có quần áo vừa người và giữ ấm để mặc cũng đã OK rồi.

Liên quan đến chồng bà ta có nhân tình gì đó hay không, cho dù người khác có đồn đãi đến trước mặt bà ta thì bà ta cũng chỉ nở nụ cười.

Chính vì thái độ này của bà ta khiến rất nhiều phú bà đều cảm thấy bà ta với chồng mình chỉ là hôn nhân hợp đồng, chồng giao chi phí sinh hoạt nhất định về nhà, lại còn về nhà, không quản bà ta quá nhiều, không yêu cầu bà ta quá nhiều hình như đã được rồi.

Trong quá trình nằm vùng Lưu Gia Minh còn từng cân nhắc đến một suy nghĩ viển vông đến, liệu có thể nhìn ra được sự đố kỵ nằm sâu trong nội tâm mà bà Triệu đang che giấu từ trong bức tranh của bà ta hay không?

Thuận theo suy nghĩ này, các thám tử điều tra toàn bộ tác phẩm của bà trong hai năm gần đây.

Đều là tranh sơn dầu phong cảnh, tranh sơn dầu hoa điểu, màu sắc tươi đẹp to gan, kết cấu sinh động.

Các thám tử tự nhìn vào cũng cảm thấy tâm trạng trở nên tốt hơn, có loại cảm giác thoải mái dễ chịu.

Tìm chuyên gia ở đại học Hồng Kông hỏi qua, cũng nói mấy tác phẩm này biểu đạt rất rõ ràng, không hề u ám một chút nào cả.

Hoàn toàn không phải loại tác phẩm thể hiện ra tâm lý vặn vẹo có đường nét mạnh mẽ và hỗn loạn, nhân vật nhỏ màu đen bị vẽ đến u ám khủng bố, còn phối với màu đỏ tươi như máu đó ở nước ngoài.

Một người giống như bà Triệu – Trần Đình Đình, các thám tử thật sự không có cách nào tưởng tượng ra được bà ta sẽ vì chuyện gì mà xảy ra mâu thuẫn lớn đến mức phải giết người với Triệu Đông Sinh.

Người phụ nữ này nhạt như trà lại tao nhã như hoa cúc, bà ta giết người sao? Trong đầu không dựng lên nổi hình ảnh đó.

Trên manh mối giết người vì tình này, các thám tử lại khai thác những người theo đuổi Cốc Hiểu Lam.

Người đàn ông lăn lộn trong xã đoàn, thời gian gần đây đều vì đầu tư cho ngành sản xuất điện ảnh mà bận rộn tẩy trắng hoàn toàn. Toàn bộ quỹ đạo hành động và lộ trình trong một khoảng thời gian trước kia đều phù hợp cho thấy chí ít trong lòng ông ta cũng không rảnh phân tâm quá nhiều lên người Cốc Hiểu Lam.

Một người như thế, không có lý nào đột nhiên lại chạy đi giết chết Triệu Đông Sinh cả.

Bình Luận (0)
Comment