Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 53 - Chương 53 - Vụ Thảm Sát Ở King’s Park

Chương 53 - Vụ thảm sát ở King’s Park
Chương 53 - Vụ thảm sát ở King’s Park

Chương 53: Vụ thảm sát ở King’s Park

“Sir Hứa rất có nghiên cứu về món ăn sao?” Dịch Gia Di vừa cười vừa khen ngợi, ánh mắt lại thi thoảng liếc lên giường giải phẫu.

“Cũng tạm, đừng thấy chúng tôi làm công việc này nhưng thật ra cũng rất có hương vị cuộc sống đấy nhé.” Nói xong, Hứa Quân Hào lại im hơi lặng tiếng tháo hai cái kẹp tóc kim loại bên tóc mai xuống, ngón tay gạt lọn tóc rơi, sống lưng vô thức ưỡn thẳng, lại sửa lại vị trí của ngũ quan khiến nét mặt và tư thế của mình đều lộ ra một vẻ ưu nhã, trí tuệ và tiêu sái, sau đó mới hài lòng nở một nụ cười dè dặt.

Dịch Gia Di đảo mắt nhìn về lại hoàn toàn không để ý đến đủ loại động tác nhỏ của anh ta, khen hùa theo vài câu rồi trực tiếp chuyển đề tài đến người thi thể: “Lại có án mới sao? Là tổ nào phụ trách thế ạ?”

“Án xác chết ở King’s Park, án cũ rồi, nửa năm trước tổ A điều tra nhưng vẫn chưa phá được án, bây giờ thời gian lưu giữ đã kéo dài đến cực hạn rồi, người nhà muốn nhận xác về, tôi đang vội giải phẫu lại thêm lần nữa.” Hứa Quân Hào quay đầu nhìn thi thể, thở dài rồi bảo: “Có thể lưu lại một ít manh mối, một ít báo cáo thì lưu lại thêm một ít, chứ thi thể vừa hỏa táng cũng chẳng còn gì nữa.

Báo cáo giám định toàn diện mà tôi bổ sung thêm lần này nói không chừng sau này sẽ mang tới tác dụng quan trọng, tuy rằng chỉ là một phần mười nghìn… ôi.”

Khi anh ta nói những lời này, giọng điệu vô thức trầm xuống, cả người đều tĩnh lại.

Lúc này Dịch Gia Di mới thu lại tầm mắt, nghiêm túc nhìn về phía anh ta.

Khi sir Hứa bàn đến công việc, trên người tản ra một loại khí chất trí tuệ và cứng cỏi, khiến người rất có cảm giác đáng tin.

“Anh là một cảnh sát tốt.” Dịch Gia Di không nhịn được mà nói.

Hứa Quân Hào được khen chợt ngây người, sau khi lấy lại bình tĩnh, anh ta vô thức gạt tóc mái rủ xuống.

Hàng lông mày hơi nhướn lên để lộ tâm trạng có hơi kiêu ngạo khi được khen của anh ta, cả người đều trông đắc ý hơn hẳn.

“Người chết rất đáng thương, là một cô gái trẻ tuổi phải không?” Dịch Gia Di vội vàng kéo chủ đề về thi thể.

“Đúng, cả người có hơn bốn trăm vết thương, bị hiếp rồi giết, nhãn cầu trái bị đánh lồi ra, xương hàm bị đánh vỡ, hơn nữa không phải chết ngay lập tức mà là bị bỏ mặc lại đó, nạn nhân giãy dụa vài tiếng rồi mới chết.” Hứa Quân Hào làm pháp y rất nhiều năm đã sớm được huấn luyện trở nên lý trí mà bình tĩnh, có khả năng không đặt quá nhiều tình cảm vào thi thể, nhưng khi miêu tả về người chết này, trong giọng nói vẫn lộ ra vẻ không đành lòng: “Hung thủ không có một chút suy nghĩ nào muốn giấu thi thể mà vứt trên bãi cỏ rồi đi. Sáng ngày hôm sau nhân viên quét dọn mới phát hiện ra, phía bên công viên trò chơi đó đã vài tháng liền làm ăn sa sút, mọi người đều sợ chết cả.”

“Là người lạ gây án sao ạ? Loại này rất khó điều tra phá án.” Dịch Gia Di cắn môi dưới, không biết vì đứng ở phòng giải phẫu lâu rồi hay là vừa rồi nhìn thấy dòng chảy hình ảnh quá mức kinh người mà ngón chân cô lạnh toát, sau gáy rùng mình vài cái.

“Bây giờ Gia Di cũng hiểu công việc rồi nhỉ.” Hứa Quân Hào có qua có lại khen cô.

"Án này cứ gác lại như vậy sao?”

“Trừ phi sau này có manh mối mới hoặc có tình huống đặc biệt phải mở lại, còn không cơ hội sẽ rất thấp.”

“Không thể mời tổ trưởng Du bên tổ A điều tra lại sao?”

“Trước đó cũng điều tra cả rồi, khi ấy hỏi người nhà và bạn bè của nạn nhân vẫn còn nhớ như in chuyện đã xảy ra vào hôm án mạng ấy, cũng là giai đoạn manh mối dễ được nắm bắt nhất mà còn không phá được. Bây giờ chắc chắn cũng vẫn không phá được thôi. Hơn nữa cái người Du Triệu Hoa đó, vừa bướng vừa… ôi, dù sao cũng là tính tình không tốt cho lắm, bây giờ án xác chết ở King’s Park chính là từ cấm ở chỗ anh ta, ai nhắc đến với anh ta là không xong với anh ta đâu. Mọi người có ai lại nhàn rỗi vô sự đi chọc ghẹo anh ta chứ. Không phá được thì thôi, dù sao thì ở Hồng Kông mỗi năm có không biết bao nhiêu vụ án chưa được giải quyết, không chỉ riêng vụ này.”

“…” Dịch Gia Di thở dài thườn thượt.

“Về làm việc đi, ở đây lâu dễ bị lạnh lắm.” Hứa Quân Hào nhìn vẻ mặt của cô cũng biết cô cảnh sát trẻ đa sầu đa cảm rồi, cảnh sát mới đến làm việc luôn dễ bị tình cảm tác động, nhưng ở trong môi trường này lâu rồi cũng sẽ coi nhẹ dần thôi.

Cả ngày gặp sinh gặp tử, nếu như lòng đồng cảm quá mạnh sẽ rất khổ sở, cảm xúc của con người sẽ tự điều chỉnh, luôn có thể thích ứng và cũng luôn có thể tê liệt.

Hứa Quân Hào lại giơ cốc Frappuccino lên nói lời cảm ơn, rồi mới tiễn Dịch Gia Di ra cửa.

Bình Luận (0)
Comment