Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 54 - Chương 54 - Là Chuyện Tôi Nên Làm Thôi

Chương 54 - Là chuyện tôi nên làm thôi
Chương 54 - Là chuyện tôi nên làm thôi

Chương 54: Là chuyện tôi nên làm thôi

Dịch Gia Di nhìn thấy năm tay đàn anh đàn chị dáng người cao gầy, tuổi từ mười mấy cho đến dưới hai mươi mấy trong dòng chảy hình ảnh của mình.

Bọn họ đối xử với nạn nhân như con mèo con chó, đánh đập và chơi đùa cô gái vô cùng kinh khủng, giống như đứa trẻ vô tri vô giác kéo đứt chân một con nhện, từ đầu đến cuối chỉ treo nụ cười, không hề hoang mang, không hề thương hại, cũng không hề sợ hãi.

Thứ mà cô cảm nhận được chỉ có sự tồi tệ nguyên thủy nhất, chính là loại cuồng bạo lực giống như dã thú đó.

Hiện trường gây án cơ bản giống với thảm trạng thi thể mà Hứa Quân Hào miêu tả, duy chỉ có một chỗ không giống cho lắm là trong hiện trường mà cô nhìn thấy là người bị hành hạ đánh đập và vũ nhục không chỉ có một mình người chết.

Ngoài ra còn có một người đàn ông trẻ tuổi nữa, đầu bị đập lõm xuống, nằm bất tỉnh ở một bên.

Hai thanh niên trong hung án đã trói người đàn ông trẻ tuổi đó và nạn nhân vào tảng đá lớn, tính thả bọn họ xuống hồ, nói muốn cho một nam một nữ này làm uyên ương dưới hồ sâu.

Một thanh niên trong số đó còn đang oán trách chỉ tìm được một tảng đá to…

Dịch Gia Di vừa tìm thông tin quan trọng trong hình ảnh đã nhìn thấy vừa trở về văn phòng nhỏ hành chính, kết quả vừa ngồi xuống đã nhận được điện thoại của Khưu Tố San, nói là đã thu thập đủ báo cáo, xét duyệt qua trên cơ bản không có vấn đề gì, mời Dịch Gia Di tới lấy.

Báo cáo về án giết người trên phố Pitt chỉ thiếu của tổ trọng án, sau khi thu thập đủ có thể chỉnh sửa rồi kẹp vào hồ sơ giao lên, đợi tòa án sử dụng khi thẩm vấn.

Dịch Gia Di vội vàng thu suy nghĩ lại, xuống tầng gặp Khưu Tố San, nhưng tâm trạng lại rất khó hoàn toàn bình ổn được, vì thế, cô cảnh sát trẻ mà Khưu Tố San nhìn thấy hoàn toàn không phải cô gái trẻ ấm áp trong miệng đám người Phương Trấn Nhạc đó, mà là một thiếu nữ từng trải ánh mắt tràn đầy vẻ thương xót cùng tâm trạng nặng nề.

Khưu Tố San vốn đã định phải từ từ thăm dò bản lĩnh của Dịch Gia Di, nhưng áp suất thấp mà cô cảnh sát trẻ cuốn vào trong văn phòng của chị ta, khiến tâm trạng đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước của chị ta trở nên có hơi không dùng nổi.

Giống như giọng điệu cất cao lên lại chợt phát hiện ra bài sắp hát là [Im lặng là vàng] của Trương Quốc Vinh, vì thế tiến thoái lưỡng nan.

Thật kỳ lạ, một cô gái trẻ như thế lại có thể khiến bầu không khí ở tổ trọng án B trong lành và thoải mái như vậy.

Rất khó chấp nhận những món ăn vặt ngon ngọt đó đều là do cô gái u buồn như vậy chuẩn bị.

Nhìn như vậy lại thấy Phương Trấn Nhạc gọi một nữ hậu sinh như thế đi chạy hậu cần cho anh đúng là mất nhân tính.

Nếu như cả người Dịch Gia Di là ánh mặt trời cần phải tỏa ra, cần những người khác hấp thụ ánh sáng và nhiệt dư thừa thì thôi không nói, nhưng nhìn xem, nhìn Dịch Gia Di đi, đây là bộ dáng sáng sủa cởi mở sao?

Rõ ràng Dịch Gia Di mới là người càng càng cần ánh mặt trời và thiếu rực rỡ hơn.

Khưu Tố San nhìn dáng vẻ cả người buồn bã như bị xã hội bắt nạt tàn nhẫn của Dịch Gia Di, lặng lẽ xác nhận đây đều là do bị Phương Trấn Nhạc sai khiến mà ra.

Sau này vẫn phải từ từ nói chuyện với đám đàn ông thối đó mới được, nếu như nhìn trúng trực giác mẫn cảm của cô gái trẻ người ta thì dẫn dắt người ta tử tế, từ từ dạy người ta.

Đừng lợi dụng chút lòng sốt ruột ham học đó của Dịch Gia Di mà ép đến một giọt nước ngọt cuối cùng trong người cô.

Suy nghĩ vòng vo vài lần, Khưu Tố San vốn đang định thử gì đó, nhưng sau khi cân nhắc lại, tất cả đều vất hết ra sau đầu.

Sau khi chị ta giao báo cáo về vụ án giết người trên phố Pitt cho Dịch Gia Di, lại nói lời cảm ơn một cách vô cùng ôn hòa.

Dịch Gia Di đáp lại vô cùng có chừng mực: “Madam đừng khách sáo, là chuyện tôi nên làm thôi.”

Khưu Tố San đại khái đã bị Phương Trấn Nhạc chọc giận đến thảm rồi, gặp được cô cảnh sát trẻ lễ phép giống như Dịch Gia Di, trái tim cũng mềm nhũn hẳn.

Bình Luận (0)
Comment