Chương 534: Cuồng theo dõi và thi thể 3
Vì hung thủ thật sự là một người chưa từng “qua lại” với Triệu Đông Sinh, anh ta với Cốc hiểu Lam thậm chí có khả năng chưa từng xuất hiện cuộc trao đổi thực chất gì ngoại trừ thư từ qua lại, chí ít thì Cốc Hiểu Lam không biết tên cuồng theo dõi này, không nhận ra sự tồn tại của anh ta.
Triệu Đông Sinh cũng không biết đến sự tồn tại của tên cuồng theo dõi này, đồng thời toàn bộ người cung cấp “quan hệ nhân sinh bên cạnh Triệu Đông Sinh” cho phía cảnh sát cũng không biết đến sự tồn tại của tên cuồng theo dõi.
Nếu Triệu Đông Sinh bị tên cuồng theo dõi này sát hại, vậy Cốc Hiểu Lam không biết cũng là hợp lý thôi, cuộc điều tra của chúng ta rơi vào tử cục cũng là hợp lý.
Vụ án này thoạt nhìn là người quen gây án nhưng trên thực tế lại là người lạ gây án, cũng chính là một trong những vụ án khó nhất đối với chúng ta.”
Dịch Gia Di nói xong, có hơi khẩn trương siết ngón tay mình lại.
Không có dòng chảy hình ảnh, thiếu mất loại chắc chắn “đã nhìn thấy toàn bộ quá trình hung thủ giết người” đó, loại cảm giác không chắc chắn này, trong quá trình tường thuật rất dễ khiến người bất an.
Cô cuối cùng cũng hiểu được tại sao mỗi lần anh Nhạc nhìn thấy rất nhiều manh mối, nghĩ đến rất nhiều khả năng đều chỉ quan sát sâu hơn mà không mở miệng nói ra.
Vì một khi nói ra sẽ sinh ra ảnh hưởng đến những thám tử khác.
Nếu suy đoán có sai sót vậy bản thân sẽ biến thành tội nhân chỉ dẫn sai mọi người.
Loại áp lực này thật sự rất lớn.
Phương Trấn Nhạc nhìn lại cô, cũng không lộ ra biểu cảm nghi ngờ đối với suy luận của cô, lông mày của anh không hề nhúc nhích, không hề có xu thế từng chút một xô lại vào giữa.
Vẻ mặt bình tĩnh và thong dong đợi cô tiếp tục phát ngôn này tràn đầy sức mạnh cổ vũ.
Lại quay đầu nhìn những người khác, đám người chú Cửu cũng đang chú ý lắng nghe, không hề có bất cứ phản ứng dư thừa nào.
Trái tim của Dịch Gia Di lại mạnh mẽ hơn, hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp: “”Đứng ở luận điểm [Nếu hung thủ là tên cuồng theo dõi] bây giờ chúng ta lại quan sát kỹ lại hiện trường ở khúc cua đường Severn và tình hình đã biết trong toàn bộ vụ án này, điểm trọng tâm cần bám theo sẽ phải đặt vào mấy hạng mục sau:
Một, nếu hung thủ đối với Cốc Hiểu Lam mà nói còn là một người xa lạ vậy tại sao anh ta có thể bước vào nhà của nạn nhân Triệu Đông Sinh?
Một điểm này dẫn tới một vấn đề, đó chính là hung thủ cũng không phải người lạ đối với Triệu Đông Sinh. Nếu là người lạ vậy phải là một người lạ thế nào mới có thể được Triệu Đông Sinh thuận lợi mở cửa mời vào trong nhà?”
“Nhân viên sửa chữa?” Lưu Gia Minh nhíu mày suy đoán.
Dịch Gia Di ghi lại suy đoán này lên trên sổ rồi đáp: “Nếu là công nhân kỹ thuật gia đình, như vậy có thể loại trừ những ngành nghề lái các loại xe như xe tải, xe lớn, xe đặc chủng. Bởi vì chúng ta đã xác định hung thủ lái xe loại vừa và nhỏ."
Lưu Gia Minh lộ ra vẻ mặt đã hiểu, gật đầu.
“Hai, người thế nào mới có thể cùng lúc giám sát Cốc Hiểu Lam mà không bị chúng ta phát hiện? Anh ta đã ngụy trang thế nào? Tại sao lại hoàn mỹ như thế?
Cho dù trong khoảng thời gian chúng ta giám sát Cốc Hiểu Lam, tên cuồng theo dõi không bám theo cô ta vì thế mới không đụng mặt với chúng ta, nhưng một người muốn theo dõi một người khác suốt hai năm mà không hề bị phát hiện cũng phải có màu sắc tự vệ vô cùng lớn.
Người thế nào xuất hiện ở bất cứ chỗ nào trong thành phố cũng trông không bắt mắt? Nhân viên vệ sinh? Ông cụ dạo phố? Hay là…”
Dịch Gia Di nói đến đây, đột nhiên quay đầu nhìn Phương Trấn Nhạc.
Đây vốn là phản ứng tìm kiếm sự tán đồng theo bản năng mỗi khi cô nắm bắt được một linh cảm, không ngờ lại đối diện với vẻ mặt nhướn mày hé miệng giống như đã bắt được linh cảm của Phương Trấn Nhạc.
Anh giơ một ngón tay ra, chỉ vào Dịch Gia Di và nói: “Cô đã từng nói trong vụ án chặt xác ở đường Ferry rằng tài xế bản địa hiểu tuyến đường thành phố, đi qua đi lại sẽ không bị nghi ngờ.”
“Cho dù anh ta đỗ taxi bên đường để tiến hành theo dõi cũng sẽ không bị phát hiện, taxi ở trong thành phố giống như một thùng rác, giống một công trình, hoàn toàn hòa nhập. Mọi người thậm chí sẽ không liếc mắt nhìn tài xế thêm một cái nào, bọn họ giống như ẩn hình vậy.” Dịch Gia Di dùng sức gật đầu.