Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 543 - Chương 543 - Một Chút Dị Nghị 4

Chương 543 - Một chút dị nghị 4
Chương 543 - Một chút dị nghị 4

Chương 543: Một chút dị nghị 4

Trong một tổ có hai lãnh đạo đã rất phiền phức rồi, cũng may anh ta với Khưu Tố San hợp tác vẫn luôn khá ăn ý, bây giờ có thêm một Tannen, cho dù đối phương chỉ là chuyên gia cố vấn tạm thời gia nhập vào đội nhưng mức độ ma sát này đã đủ khiến người khó xử rồi.

Anh tổ chức tìm từ, sau đó mở miệng giải thích với Tannen: “Trước khi Dịch Gia Di tiến vào CID đã xuất hiện trên các tờ báo lớn, trước đây trong vụ cướp lớn ở ngân hàng Bảo Kim, sau khi cô ấy lập công cũng được các tờ báo lớn tuyên truyền đăng tải.

Đây là tình hình đặc thù ở Hương Giang, sự hợp tác giữa đội cảnh sát và truyền thông vô cùng mật thiết, nhắm vào nhiệm vụ nằm vùng, nội ứng, chúng tôi có tiểu đội đặc biệt gánh vác công việc này, còn Dịch Gia Di không phù hợp.”

Nói xong, anh phất tay một cái, ra hiệu cho Dịch Gia Di đi nhanh.

Tannen chần chừ, chỉ đành thu chân về.

Thân là người từ bên ngoài tới, anh ta quả thật không hiểu một vài tình hình ở Hương Giang, môt thân sức mạnh không có chỗ phát huy và vì không hiểu tình hình bản địa mà chịu cảm giác thất bại khiến sắc mặt của anh ta nặng nề.

Niềm hăng hái và nụ cười ôn hòa lúc vừa mới tới hơi vỡ vụn ra, ánh mắt của anh ta liếc nhìn văn phòng một vòng, nghĩ đến bản thân tuyệt đối không thể vì một chút áp chế như thế mà từ bỏ được, nhưng tiếp theo phải kiên trì với chủ trương của mình, khiến các thám tử tổ B tôn trọng suy nghĩ của anh ta và tuân theo sự sắp xếp của anh ta thế nào đây?

Phương Trấn Nhạc liếc mắt nhìn anh ta, cũng không muốn sự việc trở nên quá căng thẳng, huống chi bây giờ anh vẫn còn một vài nghi vấn muốn truy hỏi đối với lời của Tannen nên mở miệng nói: “Tôi với madam ở lại họp với cậu, mời các thám tử khác sau khi kết thúc nghỉ ngơi sẽ tiếp tục dựa theo sắp xếp trước đây nằm vùng, đợi chúng ta thảo luận ra phương án mới sẽ lại chỉnh sửa sau, thế nào?”

Tannen đối diện với ánh mắt của Phương Trấn Nhạc, cuối cùng cũng hơi thở phào nhẹ nhõm, cũng may, tuy rằng madam Khưu kêu anh ta chuẩn bị sẵn sàng bị một đám thám tử kiêu ngạo và bất tuân này kích thích nhưng hình như sir Phương này vẫn rất nói lý.

Anh ta vừa định gật đầu thì Dịch Gia Di đã đi ra khỏi cửa đột nhiên như nghĩ đến gì đó mà quay đầu, vòng về văn phòng, đứng đối diện với Tannen và mở miệng nói: “Giám sát T, sáu điểm mà anh nói, trong đó có một điểm làm tôi hơi băn khoăn, muốn nhắc với anh một chút, đợi sau khi tôi từ cục cảnh sát Central trở về sẽ thảo luận chi tiết với anh sau, anh cảm thấy có được không?”

“Điểm nào?” Tannen nhướn mày, anh ta vẫn rất tự tin về sự chuyên nghiệp của mình, cho dù người khác chất vấn nghi ngờ nhưng chí ít cũng là một loại hình thức, anh ta rất chào đón các cuộc thảo luận nghiên cứu về phương diện này.

Chỉ cần không phải kiểu không chịu chấp nhận sự vật mới thì anh ta đều cảm thấy OK.

“Chính là điểm thứ năm, anh đoán hung thủ là người có học lực cao, tốt nghiệp cấp hai trở lên.

Nhưng tôi cảm thấy kết luận rút ra từ một điểm có khả năng phải cân nhắc đến sự khác biệt văn hóa trong và ngoài nước.

Ở nước ngoài, muốn viết ra một bức thư tình động lòng người quả thật cần có học thức khá cao, đó là do tính đặc trưng của Anh văn tạo thành.

Ví dụ như một bộ phận người nước ngoài ở thế hệ sau không đọc hiểu các kiệt tác như của Shakespeare mà chỉ có thể nghe hiểu diễn thuyết của tổng thống USA.

Anh văn không có cách nào nhìn ra được ý của từ từ “hình thái” nhưng ở tiếng Trung có đôi khi cho dù anh chưa từng học qua chữ này nhưng vẫn có thể đoán ra được nó đọc thế nào, và ý nghĩa của nó là gì, vì chữ Hán chú trọng vào âm, ý, hình.

Đây chính là sự khác biệt giữa Trung và Tây, ở khu vực Trung văn chỉ cần tốt nghiệp tiểu học trên cơ bản đều có thể đọc hiểu rất nhiều tác phẩm văn học.”

Dịch Gia Di dừng lại, viết mấy chữ Hán lên bên phải bảng trình bày bằng Anh văn của Tannen, đều là chữ trên cơ bản rất phức tạp, ngày thường hoàn toàn không dùng đến, nhưng sau khi cô viết ra, Lưu Gia Minh cũng đọc ra được, Dịch Gia Di lập tức gật đầu tỏ ý cậu ta đọc đúng hết.

Nhắm vào sự khác biệt ở phương diện văn hóa Trung Tây này, thế hệ sau còn có một ví dụ rất điển hình chính là rất nhiều người nước ngoài không hiểu tại sao người ở khu giản thể có thể đọc hiểu chữ phồn thể một cách không thầy tự hiểu như thế, hơn nữa người tốt nghiệp tiểu học rất có khả năng viết ra được tiểu thuyết vô cùng không tồi.

Sau khi cất bút, Dịch Gia Di không đợi Tannen nói gì mà đã vội nói tiếp: “Cho nên thật ra ở Hương Giang, cho dù tốt nghiệp tiểu học muốn viết ra loại thư tình mà tên cuồng theo dõi đã viết trên tạp chí tin đồn cũng không khó, em trai tôi mới mười hai tuổi mà thư pháp và cách hành văn còn ưu tú hơn tên cuồng theo dõi kia.

Cho nên, hung thủ chưa chắc đã có học lực cao.”

Bình Luận (0)
Comment