Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 588 - Chương 588 - Trưởng Quan, Có Chuyện Gì Sao

Chương 588 - Trưởng quan, có chuyện gì sao
Chương 588 - Trưởng quan, có chuyện gì sao

Chương 588: Trưởng quan, có chuyện gì sao

Chị ta vội vàng đặt cốc trà xuống, ném tờ báo vào trong ngăn bàn, để lộ ra một bảng biểu dự toán ở cục cảnh sát bên dưới tờ báo.

Khóe mắt liếc qua vết trà dính trên bảng dự toán, tay chị ta ấn lên vết trà đó, sau đó mới thấp giọng nghiêm túc hỏi: “Trưởng quan, có chuyện gì sao?”

Sau khi Phương Trấn Nhạc dẫn Dịch Gia Di và Từ Thiếu Uy tới nơi ở cũ đầu tiên của Cốc Hiểu Lam, rất nhanh đã nhìn thấy Lưu Gia Minh đi ra khỏi tòa nhà cách vách, đang cầm bức ảnh của Lưu Húc Kiệt làm nhiệm vụ phỏng vấn.

Phương Trấn Nhạc gọi Lưu Gia Minh vào trong xe Jeep, cậu ta báo cáo manh mối mới nhất với mọi người: “Hàng xóm cho biết đã từng thấy Lưu Húc Kiệt mua đồ linh tinh ở cửa hàng tạp hóa bên cạnh, cũng từng thấy anh ta lái xe ra vào khu cộng đồng, là kiểu xe phổ biến Y31 do Nhật sản xuất năm tám bảy, phù hợp với miêu tả của bộ phận giám định về kiểu xe của hung thủ. Hơn nữa còn là xe Hồng Kê (loại taxi nội thành màu đỏ) vậy hung thủ không có khả năng ra vào Quy Sung đến Kim Sơn vào ban ngày mà không bị phát hiện, anh ta chỉ có khả năng lái xe đến chỗ chôn xác vào buổi tối. Trên cơ bản ban ngày chúng ta không cần tới chỗ chôn xác nằm vùng nữa.”

Phương Trấn Nhạc gật đầu, Lưu Gia Minh mới nói tiếp: “Người từng gặp Lưu Húc Kiệt không nhớ biển số xe của anh ta nhưng mọi người đều nhớ vị trí đỗ xe ngày thường của anh ta.”

Nói xong, cậu ta chỉ về chỗ đỗ xe trống bên ngoài nơi ở cũ của Cốc Hiểu Lam.

Nếu Lưu Húc Kiệt quả thật sống trong nơi ở cũ của Cốc Hiểu Lam vậy đỗ xe ở bên đó ngược lại cũng rất thuận tiện.

“Hàng xóm nhớ chiếc xe của Lưu Húc Kiệt này còn nói phần lớn thời gian bọn họ đi làm vào buổi sáng đều có thể nhìn thấy chiếc xe kia, hai năm qua đều như thế. Như vậy xem ra, Lưu Húc Kiệt rất có khả năng là cá nhân chạy xe riêng, biển số xe thì ở vùng này.” Khi Lưu Gia Minh báo cáo lại hơi nhíu mày, đáng tiếc hệ thống cảnh sát giao thông có thể thông qua tên để điều tra xe và địa chỉ, nhưng tên mà Lưu Húc Kiệt ghi lại có vấn đề nên mới phiền phức thế.

Bây giờ cảnh sát cũng không có cách nào thông qua ảnh tìm người.

“Cậu đi điều tra thông tin thân phận của người hiện đang sống tại chỗ ở cũ của Cốc Hiểu Lam đi.” Phương Trấn Nhạc lại phái Lưu Gia Minh ra ngoài.

“Yes, sir.” Lưu Gia Minh nhận lệnh, lại xuống xe.

Cảnh sát chìm vừa xuống xe đã hơi cúi người gù lưng, thu lại vẻ chính khí, đi ra ngoài một cách cà lơ phất phơ, hoàn toàn không nhìn ra được là một nhân viên cảnh vụ.

“Hung thủ rất cơ trí, một người lái xe cũng thường sẽ quan sát xe xuất hiện ở gần chỗ ở. Chiếc xe Jeep này của tôi quá bắt mắt, ngồi ở đây nằm vùng không thích hợp.” Phương Trấn Nhạc nghĩ ngợi, quay đầu nói với Dịch Gia Di và Từ Thiếu Uy: “Hai người xuống xe, ngụy trang thành người qua đường mua đồ ăn ở cửa khu cộng đồng, tôi đi đỗ xe xa một chút, lại tới quán kem đối diện ngụy trang thành thực khách.”

“Yes, sir.”

Dịch Gia Di và Từ Thiếu Uy nhận lệnh xuống xe, quan sát đơn giản các thông tin như địa hình, con người, sạp hàng xung quanh, sau đó ngụy trang thành cặp tình nhân qua đường, vừa nói chuyện phiếm vừa nhìn các quầy hàng di động, biến thành người qua đường thèm đồ ăn vặt.

“Xá xíu đó hình như không tồi.”

“Trông bánh đúc đậu đỏ kia cũng rất ngon.”

“Còn có tiên nhưỡng tam bảo nữa…”

Hai người giả trang rồi lại giả trang, bắt đầu thật sự thèm ăn.

Dịch Gia Di dứt khoát móc túi mua hai món ăn vặt, cùng Từ Thiếu Uy canh ở quầy hàng hưởng thụ món ngon ven đường.

Thịt cá đác tươi mới ra lò ủ trong ớt xanh, sau khi xào ớt xanh còn đặc biệt thêm rau dưa để át vị dầu và tanh của thịt cá đác, lại rưới thêm nước tương vào, nhân lúc còn nóng ăn ngay, thơm đến tụt cả lưỡi.

Ăn xong một cái, lại chọn thêm một suất thịt cá đác nhồi trong nấm hương, vị thì cứ phải gọi ngon quên số nhà.

Vì thế, tiếp sau đó, Dịch Gia Di lại chọn từng vị đậu phụ, cà, lòng chiên trong ‘tiên nhưỡng tam bảo”, dứt khoát ăn thành “tiên nhưỡng n bảo.”

Từ Thiếu Uy thấy Dịch Gia Di ăn nghiêm túc như thế, toàn bộ tinh thần đều rót vào như vậy cũng cảm thấy cho dù hung thủ có cảnh giác và cẩn trọng đến đâu, trên đường về nhà nhìn thấy cảnh sát Dịch chỉ sợ cũng không phân biệt ra được cô gái xinh xắn này rốt cuộc là thực khách qua đường hay là cảnh sát chìm nữa.

Bình Luận (0)
Comment