Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 589 - Chương 589 - Đuổi Bắt

Chương 589 - Đuổi bắt
Chương 589 - Đuổi bắt

Chương 589: Đuổi bắt

Lúc cô ăn món ngon, diễn xuất khỏi phải nói quá mức xuất sắc.

Cho dù tiến quân vào giới diễn xuất làm diễn viên, lúc quay phim chắc hẳn cũng không thành vấn đề.

Hai người đang nếm thử đồ ngon, nghĩ không biết khi nào thì Lưu Húc Kiệt mới về nhà, Từ Thiếu Uy vừa nuốt một quả trứng cá, nâng mắt lên lại nhìn thấy một chiếc xe hơi lái vào con đường này.

Bất ngờ đối diện tầm nhìn với tài xế bản địa kia, trong nháy mắt đó, Từ Thiếu Uy nhận ra ngay Lưu Húc Kiệt. Mà Lưu Húc Kiệt cũng đọc ra được thứ gì đó chỉ có loại người như anh ta mới có thể hiểu được từ trong mắt của Từ Thiếu Uy.

Ngay sau đó, Lưu Húc Kiệt nhấn chân ga, đẩy mạnh vô lăng, cưỡng chế quay đầu xe rời khỏi khu cộng đồng mà anh ta ở, brừm một tiếng động cơ rú lên, anh ta mặc kệ dòng người ồn ào trên con đường chật hẹp bên ngoài cổng khu cộng đồng mà ngang ngược chạy trốn.

Ánh mắt của Từ Thiếu Uy híp lại, hô to một tiếng: “Cảnh sát đây! Dừng xe!” Đồng thời bàn tay đã sờ đến khẩu súng phối trong bao súng.

Tay tài xế bản địa mặc kệ lời cảnh cáo của anh ta, sau khi húc vào một người qua đường anh ta phi như tên bắn ra khỏi con đường nhỏ. Một khắc này, Từ Thiếu Uy sở hữu quyền lợi dùng vũ lực ép nghi phạm dừng lại.

Anh ta không hề do dự mà giơ súng, gần như cùng lúc giơ khẩu súng lên ngang tầm mắt và bóp cò súng, tiếng súng vang lên kèm theo tiếng xe ma sát vào cột đá ven đường sau khi bánh xe hơi trúng đạn mất khống chế và trượt ngang.

“Bằng!”

“Bằng!”

Liên tiếp hai tiếng vang lớn, vô số tiếng hét chói tai kinh hãi vang lên xung quanh.

Từ Thiếu Uy bước nhanh tới, khẩu súng vẫn giơ ngang trước mặt, hơi híp mắt lại, họng súng và tầm nhìn đều xuyên qua cửa sổ xe, chỉ về phía cái đầu của tay tài xế bản địa.

Ngay sau đó, Dịch Gia Di giống như một mũi tên lửa lách qua bên cạnh anh ta, lao thẳng về phía chiếc xe màu đỏ va vào cột đá ven đường kia.

Bóng lưng chạy tới của cô hơi chắn tầm nhìn của anh ta, cổ tay Từ Thiếu Uy hơi run lên, đôi mắt híp lại đó dần trừng to…

Phương Trấn Nhạc nhận được Bb-call mà Lưu Gia Minh gửi, anh mượn điện thoại trong quán kem gọi về.

Lưu Gia Minh đi thẳng vào vấn đề: “Anh Nhạc, khách thuê mới căn hộ cũ của Cốc Hiểu Lam sử dụng chứng minh thư của tên giang hồ đã mất tích, Lương Phong Thực.”

Phương Trấn Nhạc nhíu mày, vừa định trả lời thì đột nhiên bên ngoài quán vang lên tiếng súng, anh cúp máy ngay lập tức, tay đè lên cạnh hông, nhanh chóng mở chốt bao súng, cùng lúc đó, người đã quay đi sải bước lớn đi ra, trong nháy mắt đã cầm súng đi ra bên ngoài quán kem, trừng mắt nhìn về phía tiếng súng vang.

Dịch Gia Di đã lao đến trước con xe mất khống chế đâm vào cột đá, Từ thiếu Uy thì vẫn đang giơ súng.

Ra quyết sách ngay trong vài giây, Phương Trấn Nhạc dẫn đầu, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Từ Thiếu Uy đang giơ súng về phía tài xế taxi, xe hơi đã xuất hiện tình huống rò rỉ xăng, còn nổ súng nữa nếu bắt lửa sẽ có khả năng tạo thành một vụ nổ.

Nơi này là ngõ nhỏ đối diện với cổng chính khu cộng đồng dân cư, toàn là công dân tới ở và các tiểu thương bày sạp bán đồ, lúc này lại đang là thời gian tan làm và tan học, mật độ của dòng người quá cao, lực sát thương mà vụ nổ tạo ra quá lớn, hậu quả không thể khống chế.

Không thể để Từ Thiếu Uy nổ súng nữa, Phương Trấn Nhạc lao tới trước mặt viên cảnh sát trẻ tuổi, nhanh chóng duỗi tay đè họng súng.

Từ Thiếu Uy theo bản năng chĩa súng về phía Phương Trấn Nhạc, hai người đàn ông giằng co bằng ánh mắt, động tác quay họng súng của Từ Thiếu Uy dừng lại.

Phương Trấn Nhạc ra mệnh lệnh: “Thu súng! Còng tay!”

“Yes, sir!” Từ Thiếu Uy trì trệ mất một giây, nhanh chóng cất súng phối vào trong bao súng, theo sau Phương Trấn Nhạc lao về phía Dịch Gia Di và chiếc taxi đỏ.

Lúc này, Dịch Gia Di đã xông tới bên cạnh chiếc xe taxi màu đỏ, đột nhiên tai nạn giao thông xảy tới, phía sau cột đá còn có trẻ con chơi chơi đùa chạy lung và công dân chen chúc qua lại mua sắm.

Khi Lưu Húc Kiệt mở cửa xe định chạy trốn, Dịch Gia Di do dự trong nháy mắt lại rụt bàn tay định rút súng về.

Cạch một cái đóng chốt bao súng lại, cô lao về phía Lưu Húc Kiệt.

Lưu Húc Kiệt không có lòng dạ nào hiếu chiến, chỉ muốn xông ra khỏi đám đông chạy trốn, nhìn thấy Dịch Gia Di đuổi theo mình, anh ta lập tức duỗi tay móc con dao gấp mang theo bên mình ở trong túi ra.

Bình Luận (0)
Comment