Chương 609: Không nói cho cô biết
Trong lúc ngẩng đầu, dường như còn nhìn ra vẻ bất đắc dĩ trong mắt anh, nhưng chớp mắt cái lại không thấy nữa, là ảo giác sao?
Có lẽ trong mắt anh Nhạc chỉ có khen ngợi và tán đồng, là cô quá chột dạ nên mới cảm thấy trong mắt anh có cảm xúc khác truyền tải tới?
“Gì vậy anh Nhạc?” Khi Phương Trấn Nhạc quay người tiếp tục sải bước thật nhanh, Dịch Gia Di vội vàng đuổi theo, ngẩng đầu hỏi anh.
Anh cúi đầu nhìn chằm chằm vào cô, nhướn mày, đáp: “Không nói cho cô biết.”
“…” Dịch Gia Di gãi mặt, sao thế nhỉ? Cô giấu anh cho nên anh cũng giấu cô sao?
Chẳng hiểu gì cả.
Lòng đàn ông như kim đáy bể vậy.
Chẳng qua bản thân cô cũng giấu bí mật rất sâu, như vậy xem ra cô thật sự rất biết lừa người đấy chứ.
Nghĩ đến trong [Ỷ Thiên Đồ Long Ký], Ân Tố Tố nói với con trai Trương Vô Kỵ rằng “phụ nữ càng xinh đẹp càng biết lừa người”, cô biết lừa người như thế chắc chắn cũng là quốc sắc thiên hương chăng?
Nghĩ đến đây, cô nhoẻn miệng cười, lúc vòng vào văn phòng tổ B mới lặng lẽ giấu ý cười đi, quăng lời trêu chọc tự bày ra vừa rồi đó ra sau đầu.
Tiếp sau đó anh Nhạc chỉ nói chuyện công việc, không còn đề cập đến màn thẩm vấn của Dịch Gia Di với Lưu Húc Kiệt nữa.
Đám người chú Cửu đã sớm thấy bộ dáng Dịch Gia Di thẩm vấn hung thủ khác, chỉ cảm thấy lần này cũng như những lần khác mà thôi, sau khi về văn phòng cũng chỉ khen cô sắc bén, hoặc là cảm thán vụ án này cuối cùng cũng phá được rồi, cũng không quá rối rắm về màn thẩm vấn không tiếng vừa mới qua kia.
Mọi người chia nhau làm việc, sắp xếp hồ sơ, tái hiện lại tình tiết vụ án, phúc thẩm lại Lưu Húc Kiệt, ép hỏi ngoại trừ Triệu Đông Sinh và Lương Phong Thực ra còn có nạn nhân nào khác không, lại thông báo cho bà Triệu tới nhận xác của Triệu Đông Sinh, mở cuộc họp xác nhận với bộ phận quan hệ công chúng những thông tin nào có thể công khai và viết báo cáo về vụ án…
Vô số công việc vụn vặt vẫn còn đang đợi các thám tử tổ B.
…
Một bên khác, Tannen cũng tham gia vào toàn bộ màn thẩm vấn nhắm vào Lưu Húc Kiệt sau đó.
Nhưng mỗi khi các cảnh sát hỏi Lưu Húc Kiệt rốt cuộc cảnh sát Dịch Gia Di đã nói gì với anh ta thì Lưu Húc Kiệt luôn nhắm mắt mím môi, không muốn nói thêm một câu nào nữa.
Nếu thám tử nhắc đến những lá thư chưa được gửi đi của anh ta, quả nhiên anh ta sẽ lập tức tỏ ra giận dữ và quẫn bách, thậm chí còn tỏ vẻ cho dù mình là hung thủ giết người thì vẫn có nhân quyền, cảnh sát chưa có được sự đồng ý đã công khai thư từ cá nhân của anh ta là vi phạm pháp luật.
Tannen đánh dấu tích vào trong sổ, ghi lại những phản ứng này của Lưu Húc Kiệt, lại tìm điểm kiến thức trong sở học của mình có thể giải thích về hành vi của Lưu Húc Kiệt, thấy nó trên cơ bản đồng nhất với những gì mà Dịch Gia Di đã nói.
Bước kế kiếp, đối với việc Lưu Húc Kiệt không bằng lòng nhớ lại nội dung thẩm vấn với Dịch Gia Di, Tannen cho ra kết luận “tâm lý học tội phạm chứng minh tội phạm biến thái dễ bị thế giới bên ngoài ảnh hưởng mà kích thích thực hiện hành vi phạm tôi. Khi thám tử Dịch Gia Di thẩm vấn đã nói, chính vì nội dung kích thích tới lòng tự trọng của Lưu Húc Kiệt, tội phạm lại ở cục cảnh sát bị giới hạn tự do không thể dựa vào phạm tội để trút hết cảm xúc nên chỉ đành từ chối đối diện, từ chối đáp lại toàn bộ câu hỏi có liên quan.”
Khi bàn lại về vụ án này, Tannen phân tích nguyên nhân bản thân lập hồ sơ tội phạm thất bại, cũng kết hợp với kiến nghị và lý luận của Dịch Gia Di, viết một vài báo cáo vô cùng chi tiết, công chính rồi giao vào tay sir Hoàng.
…
Ngồi trong văn phòng của cảnh ti Hoàng, Tannen đã báo cáo trong toàn bộ quá trình điều tra phá án, anh ta đã nhìn thấy phương pháp phá án của các thám tử CID, trong đó bao gồm cả sự dũng cảm và vất vả của mọi người, gồm cả khả năng suy luận logic và năng lực đưa ra quyết sách của Phương Trấn Nhạc, đương nhiên cũng bao gồm cả sự nhạy bén, quả quyết của Dịch Gia Di, cùng trình độ của cô về phương diện tâm lý học tội phạm và tâm lý học.
Anh ta cố hết sức tỏ ra công bằng, chẳng qua vẫn khen thêm về Dịch Gia Di, cảnh ti Hoàng gật đầu nhận bản báo cáo của anh ta, mở miệng nói: “Dịch Gia Di sắp tiến hành kiểm tra nội bộ lên chức tổ trưởng, cậu thân là giám sát chuyên gia, từ lĩnh vực của cậu, làm một bản báo cáo đánh giá về Dịch Gia Di đi.”
Tannen đẩy gọng kính: “Là loại sẽ lưu vào hồ sơ của cô ấy sao?”
“Đương nhiên.” Cảnh ti Hoàng gật đầu.
“OK, sir.” Tannen đứng dậy kính chào, nhận nhiệm vụ rồi quay về văn phòng, sau nửa tiếng đã viết xong một bản báo cáo siêu dài, đặt lên mặt bàn của cảnh ti Hoàng.
…