Chương 622: Không ngủ được và mua mua mua 6
“Bảo Thụ lúc nào cũng nghiêm mặt giả bộ lạnh lùng, chúng ta mua cho em ấy một cái áo sơ mi kẻ caro và quần tây có dây đeo của thiếu niên người Anh, em nói xem
em ấy có chịu mặc không?"
“Cái áo phông này trông thật đẹp, Gia Tuấn gầy gò, sau khi mặc vào bả vai sẽ nhô lên, phối với một cái quần dài màu trắng, tất màu xám hoặc màu tương rồi đi giày da đen vào, khẳng định rất đẹp nha.”
“Bộ âu phục rất hợp với em, lại thêm đôi tất ngắn màu trắng, cộng thêm giày da học sinh mũi tròn, nhất định phải mua!"
“Cái áo gile lông cừu này, bên trong phối hợp với bất kỳ màu áo sơ mi nào cũng đều đẹp hết, qua vài ngày nữa trời lạnh hơn một chút, anh cả vừa vặn có thể mặc! Sau khi đeo tạp dề lên, cổ áo vẫn lộ ra được, khẳng định sẽ rất mê người.”
Dịch Gia Di giống như một bà mẹ già mua quần áo mùa thu cho cả gia đình, miệng bla bla đến mức hai mắt sáng như bóng đèn.
Cô gái bán hàng bên cạnh không hiểu rõ sự tình nghe được còn tưởng nhà cô có tám đến mười người phải nuôi, thật là một gia tộc khổng lồ nha.
Gia Như đi theo phía sau, phải thỉnh thoảng sắm vai lý trí khuyên nhủ chị cả “đừng mua, đừng mua nữa mà, chị cả, bỏ đi, bỏ đi…” thật vất vả.
Cô ta rất lo nếu còn mua tiếp nữa, chị cả sẽ táng gia bại sản mất.
Dịch Gia Di mới được khuyên buông một chiếc áo gió màu hồng nhạt xuống, khi vòng qua một cửa hàng thời trang nam cô bất chợt dừng chân.
Trên người một ma nơ canh nhựa màu trắng đối diện với cửa mặc một chiếc áo sơ mi cổ đứng màu đỏ sậm.
Đó là một chiếc áo sơ mi chống nóng được may thủ công hoàn toàn, chất liệu tơ tằm, mặt vải cực tốt, liếc mắt một cái đã biết giá cả của nó rất xa xỉ.
Cổ đứng được thiết kế vừa tiêu sái vừa ngầu, nếu khi mặc cởi hai ba cúc áo, tùy ý để lộ ra xương quai xanh và một chút cơ ngực, cộng thêm đường cong cổ và yết hầu xinh đẹp… nhất định sẽ vừa lười biếng vừa gợi cảm đến không có gì để nói!
Nếu người mặc chiếc áo sơ mi rất giỏi nghiêm mặt, tự mang khí thế uy phong, mặc nó vào chắc chắn sẽ lạnh lùng mê người. Hơn nữa lúc xoay người bả vai sẽ căng lên, đường cong nhấp nhô trên lồng ngực cường tráng sẽ lộ ra…
Một chiếc áo sơ mi như vậy, người bình thường khẳng định không khống chế được, nhưng có một người nhất định có thể.
Khi Dịch Gia Di đang nhìn nó, trong đầu đã có gương mặt của người “mặc nó vào nhất định sẽ rất đẹp mắt”, gương mặt góc cạnh rõ ràng như đao gọt, lúc giận dữ cằm sẽ bạnh ra, hormone của thợ săn nam tính sẽ bùng nổ.
Cặp lông mày kiếm thật sắc bén, một đôi mắt dài với hàng lông mi dài, lúc nhìn qua lại giống như có thể nhìn thấu lục phủ ngũ tạng của người vậy.
Mũi cao thẳng dựng lên như đỉnh núi, là độ cao tuyệt vời nhất trên cả khuôn mặt.
Môi hơi mỏng, thường có thói quen mím thành một đường thẳng, tuy rằng thoạt nhìn nghiêm khắc nhưng lúc đánh giá và nói đạo lý, thật ra màu môi là màu hồng nhạt cho thấy trái tim của người này rất khỏe mạnh, cơ thể nhất định cũng rất nóng mới giữ được màu sắc như vậy.
Khi cái miệng này không mím chặt nữa mà là mở ra nói chuyện, vậy thì càng ghê gớm hơn. Nó giỏi nhất là nói ra một vài câu vàng câu bạc khiến người ta cảm thấy vô cùng hưởng thụ, còn thường phun ra tri thức khiến người thu được rất nhiều lợi ích, tràn đầy lĩnh ngộ về trí tuệ, ngôn ngữ triết học gợi ý cho người ta suy nghĩ sâu xa, hoặc là câu cầu khiến tràn ngập sức mạnh lãnh đạo khiến người ta không có cách nào cự tuyệt.
Giống như cho dù là gì thì cô đều thích cô hết.
Dịch Gia Di giơ tay ôm hai má, chỉ thấy phỏng tay.
Cô hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu sải bước, xông vào trong tiệm đồ nam với khí thế làm việc nghĩa không được chùn bước.
Gia Như, đừng cản chị!
Cho dù có thế nào thì chị cũng phải mua bằng được cái áo này!
Chính là loại “nhất định phải mua” dù cho có sóng hô biển gầm cũng không ngăn cản được.