Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 64 - Chương 64 - Người Bị Hại Thứ Hai 1

Chương 64 - Người bị hại thứ hai 1
Chương 64 - Người bị hại thứ hai 1

Chương 64: Người bị hại thứ hai 1

Dịch Gia Di chìm đắm trong việc làm thế nào để chuyển hóa nội dung mà mình đã nhìn thấy trong dòng chảy hình ảnh thành suy đoán và nói cho mọi người hiểu.

Cô cân nhắc từ ngữ rồi mới nói với Phương Trấn Nhạc: “Sir Phương, nếu như hôm đó, người ở cùng nạn nhân là bạn trai của nạn nhân…”

“Nạn nhân có khả năng đã bị người bạn trai không rõ lai lịch này hiếp trước giết sau.” Phương Trấn Nhạc thuận theo lời cô, đưa ra một khả năng.

“Nhưng tại sao anh ta lại đánh nạn nhân thảm như thế? Rõ ràng nạn nhân không phải cô gái xấu nắng mưa thất thường, sẽ không chọc giận một người đàn ông đến mức độ này.” Dịch Gia Di nói xong lại bảo: “Nếu thật sự là bạn trai làm thì cũng quá biến thái rồi.”

Phương Trấn Nhạc nghĩ ngợi rồi nói: “Vừa không phải bạn trai làm, nhưng khi sự việc xảy ra bạn trai cũng có mặt ở hiện trường.”

“Vâng.” Dịch Gia Di nuốt nước miếng, lại đưa ra câu hỏi: “Nếu là sir Phương, anh sẽ làm thế nào?”

“Bảo vệ người chết, chiến đấu với hung thủ.” Phương Trấn Nhạc nghĩ ngợi rồi đáp: “Căn cứ theo suy đoán tình hình thương tích của nạn nhân thì hung thủ không chỉ có một người, rất có khả năng anh bạn trai này không địch lại được.”

“Một người bị hại khác?” Lưu Gia Minh vung nắm đấm, đột nhiên lớn tiếng nói.

“Nhưng anh ta đang ở đâu?” Mọi người cùng suy đoán một lúc, trong lòng Khưu Tố San cũng dậy sóng, cô ta đứng dậy nhìn chằm chằm vào bảng trắng, bắt đầu suy nghĩ cao độ: “Chạy trốn rồi sao? Không, hung thủ đã giết người thì sẽ không dễ dàng thả nhân chứng đi, đuổi đến nơi khác rồi giết chết chăng?”

“Có khả năng.” Phương Trấn Nhạc nghĩ ngợi rồi lại hỏi: “Nửa năm trước, gần King’s Park có hung án khác nào không?”

“Để tôi đi tra.” Khưu Tố San quay người rời đi, chị ta có quyền hạn cao nhất, có thể kiểm tra toàn bộ hồ sơ các vụ án ở toàn Hồng Kong.

Sau khi Khưu Tố San đi rồi, Phương Trấn Nhạc lại đưa ra một khả năng khác: “Nếu không phải đuổi ra khỏi địa giới của King’s Park vậy nạn nhân nam cũng có thể đã chết ở trong King’s Park, mà trong quá trình tổ A điều tra vụ án rõ ràng không phát hiện ra dấu tích của một nạn nhân nào khác, vậy thi thể đó có khả năng ở đâu?”

“Hồ!” Lưu Gia Minh vỗ mạnh một cái vào bàn, người cũng đứng bật dậy khỏi ghế.

Phương Trấn Nhạc không nói hai lời, kêu Tam Phúc đi mượn cảnh khuyển, còn mình dẫn Lưu Gia Minh chạy tới King’s Park.

Trước khi xe Jeep khởi động, Dịch Gia Di cũng theo lên xe luôn.

Phương Trấn Nhạc nhìn đồng hồ: “Đã sắp tan làm rồi, lại tăng ca với chúng tôi sao?”

“Tôi đã gọi điện cho anh tôi rồi.” Dịch Gia Di ngồi vững ở ghế sau, ngoan ngoãn đáp.

Câu trả lời này giống như đang nói, chỉ cần phụ huynh nhà tôi đồng ý thì tôi có thể về nhà muộn một chút.

Phương Trấn Nhạc khẽ cười một tiếng, nhấn chân xa phi ra khỏi cục cảnh sát.

Hôm nay đội ngũ ra sân của anh giống y như ông thần tài ngồi xuống chiêu tài, một đồng tử và một tiên nữ.

Nghĩ như vậy cũng cảm thấy hôm nay ra ngoài nhất định có thể gặp được may mắn.

Trước khi Phương Trấn Nhạc tới King’s Park, anh đến cửa hàng tạp hóa trước tiên, vòng vào phòng sau chào hỏi người chỉ điểm đang chơi mạt chược ở bên trong.

Nửa năm trước dân du mục thất nghiệp ở gần King’s Park có ai khác thường cùng các hiện tượng và chi tiết có khả năng có liên quan đến King’s Park, kêu người chỉ điểm nghe ngóng xung quanh sau đó mới vòng về King’s Park.

Cảnh khuyển chạy khắp nơi, phạm vi rất rộng, không nằm ngoài dự liệu cũng không thu hoạch được gì, lại bị Tam Phúc trả về chỗ cũ.

Bọn họ đi một vòng gần công viên, phần lớn các đồi cỏ đều trông như nhau, không có một chỗ nào giống như đã bị đào rồi lấp qua, cộng thêm khả năng hành động quá khó, trên cơ bản phải loại trừ nghi vấn chôn sau khi giết ở công viên này.

Phương Trấn Nhạc đứng bên bờ hồ, đi được non nửa vòng đã từ bỏ sự lựa chọn kiểm tra hồ này của mình.

Anh rời khỏi công viên đi gọi một cuộc điện thoại, sau đó dẫn một đại đội thợ lặn chuyên nghiệp, kéo xe tải chở tàu trục vớt cỡ nhỏ chuyên nghiệp và thiết bị trục vớt chuyên nghiệp tới.

“Thế này cũng không ít tiền đâu nhỉ?” Lưu Gia Minh trợn tròn mắt há hốc mồm, trong cục có thể chi được một khoản như thế sao?

Phương Trấn Nhạc chỉ nở nụ cười mà không đáp gì.

Bình Luận (0)
Comment