Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 659 - Chương 659 - Chất Vấn 2

Chương 659 - Chất vấn 2
Chương 659 - Chất vấn 2

Chương 659: Chất vấn 2

Khi Gary lại gọi điện hỏi thăm các thông tin về vợ chồng Cường chân to và con gái bọn họ, cuối cùng cũng không còn gặp bất cứ trở ngại nào nữa.

Lúc Wagner vòng về phía phòng thẩm vấn để quan sát tinh hình Tam Phúc áp giải nghi phạm Hoàng Tường Kiệt, cuối cùng trong lòng cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Khi người đang làm việc cần có cảm giác ý nghĩa, anh ta cần cảm giác thành tựu, cũng hy vọng được người, được đội cần đến. Làm xong vài chuyện, cuối cùng anh ta cũng có được đánh giá bản thân kiểu “Wagner rất hữu dụng” này.

Khi ở bên cửa sổ nhỏ bên ngoài phòng thẩm vấn trông thấy một giám sát trẻ tuổi khác đứng chung với cảnh ti Hoàng, anh ta không vì ngày đầu tiên không thích ứng được với tổ trọng án B mà cảm thấy chột dạ, ngược lại còn có chút tự tin ngẩng đầu ưỡn ngực.

Đi tới gần, anh ta không nhanh không chậm chào hỏi cảnh ti Hoàng.

Sir Hoàng nhướn mày, vừa cười vừa vỗ lên vai Wagner, cũng giới thiệu với anh ta về giám sát trẻ tuổi bên cạnh mình: “Đây là giám sát Tannen, chuyên gia tâm lý học tội phạm của đội cảnh sát.”

“Giám sát Wagner, chào anh, tôi nghe nói hôm nay là ngày đầu tiên anh nhậm chức giám sát tổ B, sau này xin được quan tâm nhiều hơn.” Tannen chủ động giơ bàn tay phải tới, trên gương mặt mang theo nụ cười rụt rè chỉ nhân tài với có.

“Chào cậu.” Wagner bắt tay lại.

Tannen cảm giác bàn tay của đối phương hùng hậu hữu lực, cho dù mấy năm nay sir W đều không ở bộ phận tuyến một, nhưng cũng không đến mức quên mất việc khống chế sức chứ.

“Sao các ông lại ở đây?” Wagner thu tay về, cũng không để ý việc Tannen quan sát mình, thò đầu nhìn phòng thẩm vấn mà bọn họ đang đứng lại chính là nơi giam Hoàng Tường Kiệt, vì thế nhướn mày tò mò dò hỏi.

“Tannen rất quan tâm đến vụ án của tổ B, nghe nói hôm nay các cậu có vụ án mới nên ngay lập tức từ nhà tù Stanley chạy về đây.” Cảnh ti Hoàng hất cằm ra hiệu cho Tannen: “Cậu ấy muốn qua đây xem nghi phạm, tôi vừa vặn rảnh rỗi, cũng tới nghe thử hồ sơ tội phạm của T, học hỏi một vài kiến thức tiến bộ.”

Wagner gật đầu, trong cửa sổ nhỏ, Tam Phúc đang thoải mái dựa nghiêng người lên ghế, làm ra bộ dáng thèm đòn hưởng thụ sự nhàn rỗi trong nửa ngày phù du này, từ đó chèn ép Hoàng Tường Kiệt về mặt tâm lý.

“Bọn họ đã giằng co như thế bao lâu rồi?” Cảnh ti Hoàng chỉ vào cửa sổ nhỏ: “Chúng ta tới đây đứng gần mười phút rồi mà cảnh sát Đàm Tam Phúc cũng không mở miệng nói một câu nào, đây là gạt nghi phạm sang một bên mà. Đạo lý gì thế này?”

“Dịch Gia Di dặn Tam Phúc dẫn nghi phạm về, trước cứ giam lại trông chừng, đợi sau khi các thám tử khác thu thập manh mối về cục cảnh sát lại bàn bạc chi tiết công việc thẩm vấn sau.”

“Bỏ qua nghi phạm như vậy là cho đối phương thời gian đủ nhiều để suy nghĩ “phía cảnh sát sẽ hỏi những câu hỏi nào?’ ‘Mình nên ứng phó thế nào’, như vậy chỉ sợ không có lợi cho thẩm vấn đi?” Cảnh ti Hoàng hơi nhíu mày, nghi ngờ hỏi: “Tại sao không nhân lúc rèn sắt khi còn nóng, đánh một tiếng trống ngay lúc cậu ta vẫn chưa lấy lại bình tĩnh để lấy được lời khai?”

Wagner hơi nhíu mày lại, dường như đang sắp xếp mạch suy nghĩ và ngôn từ, cũng không lập tức trả lời câu hỏi của cảnh ti Hoàng.

“Quyết định này không phải cậu mà là của tổ trưởng Dịch Gia Di mới nhậm chức ra sao?” Cảnh ti Hoàng chất vấn với vẻ hùng hổ dọa người.

Wagner gật đầu.

“Cậu xem, tôi không cho cậu thời gian suy nghĩ, đột nhiên ép hỏi cậu như thế, cậu không có thời gian để bịa ra lời nói dối qua loa với tôi, mà chỉ có thể trở tay không kịp trả lời thành thật với tôi. Cửa sổ thời gian thẩm vấn quan trọng như thế, tại sao cậu lại mặc cho Dịch Gia Di sắp xếp tất cả như vậy hả? Wagner, cậu thân là trưởng quan của Dịch Gia Di, quyết định và suy nghĩ của trưởng quan tổ B đâu?”

Cảnh ti Hoàng nhấn nhá từng chữ, đập bồm bộp những lời chất vấn này vào mặt Wagner với vẻ mặt nghiêm khắc.

Sắc mặt của Wagner nặng nề, gương mặt dài đã không còn trẻ nữa, cũng càng chú trọng vào thể diện hơn, càng cần sự tôn trọng hơn lại hơi đỏ lên, môi mím thành đường thẳng, anh ta dựng thẳng mi tâm, cúi mắt im lặng.

Ánh mắt của Tannen liếc qua cảnh ti Hoàng và Wagner, nắm bắt mỗi một vẻ mặt của bọn họ, phân tích cảm xúc và suy nghĩ chân thật dưới ngôn từ của bọn họ.

Sau vài giây im lặng, anh ta thấp thoáng đọc hiểu trong ngôn ngữ cơ thể của Wagner tràn đầy suy nghĩ phản kháng, mà có khả năng chính là suy nghĩ chân thật, vì thế, anh ta đẩy gọng kính, mở miệng thay cho Wagner, phá vỡ trạng thái giằng co khiến người căng thẳng thần kinh lúc này.

Bình Luận (0)
Comment