Chương 658: Chất vấn 1
Anh ta mở miệng thay cho Wagner, phá vỡ thế giằng co lúc này.
“Từ toàn bộ manh mối hiện có suy đoán khả năng lớn nhất là sống trong nhà bếp, hoặc là ngủ trên bàn ở phòng trước sau khi quán đóng cửa.” Anh Đại Quang Minh nói ra suy đoán của mình, nhìn về phía Dịch Gia Di với vẻ không chắc chắn.
Sau khi Dịch Gia Di đối diện với ánh mắt của anh ta lại lắc đầu: “Bây giờ tuy ban ngày nhiệt độ rất cao nhưng sau khi vào đêm vẫn lạnh. Nếu không có chăn thì chỉ sợ rất khó ngủ được."
Cô nghi ngờ mỗi tối Hoàng Tường Kiệt đều ngủ ở chỗ kín mít không có ánh sáng trong dòng chảy hình ảnh đó, nhưng mà chỗ đó ở đâu mới được?
Nhà trọ của Hoàng Tường Kiệt là căn hộ chia nhỏ cho sáu người thuê, rõ ràng không có khả năng.
Phòng trước, phòng sau, nhà bếp, sân vườn của quán cơm này đều không phải, lẽ nào Hoàng Tường Kiệt còn có chỗ thuê bí mật khác nữa?
“Đúng… đệm chăn của anh ta còn ở căn hộ chia nhỏ, chưa được mang đi.” Từ Thiếu Uy nhíu mày, nhẹ giọng đáp lời.
“Trong phòng ngủ hai gian ở bên trong đều không phát hiện ra dấu chân, dấu vân tay của Hoàng Tường Kiệt, tóc thu được xét từ độ dài, màu tóc và độ xoăn đều không thuộc về Hoàng Tường Kiệt. Anh ta chắc hẳn cũng không lấy chăn đệm của vợ chồng Cường chân to hoặc là của cô con gái đột nhất của hai vợ chồng.” Diane cầm một danh sách ghi vật chứng, ngẩng đầu nói với Dịch Gia Di.
“Bỏ đi, trước mang về cục cảnh sát đã, đợi chúng ta thẩm vấn nghi phạm, sau đó nói không chừng sẽ biết được tại sao?” Dịch Gia Di cười miễn cưỡng.
Khi các kỹ thuật viên tiếp tục thu thập manh mối, cô đi đến bên cạnh Trần Quang Diệu, thấp giọng hỏi: “Anh Đại Quang Minh, nếu nghi phạm còn có một chỗ ở khác bí mật hơn, chúng ta có thể tìm được manh mối về chỗ ở đó từ trong bằng chứng hiện có không?”
“Thỏ khôn có ba hang?” Trần Quang Diệu mím môi, nhíu mày nghĩ một lúc rồi mới đáp: “Ví dụ nghi phạm mang vật chất đặc biệt từ chỗ bí mật đó về nơi này, thông qua đế giày giẫm lên sàn nhà bếp, bị chúng tôi thu thập được, hoặc là một vài thứ như hộp quẹt có in logo mà chỉ một số cửa hàng mới cung cấp?”
Dịch Gia Di ra sức gật đầu, đôi mắt lập tức tỏa ra tia sáng chờ mong, nhìn thẳng vào Trần Quang Diệu.
Anh Đại Quang Minh đối diện với ánh mắt của cô lập tức sinh ra một loại cảm giác sứ mệnh “vụ án này phải dựa vào lão tử rồi”, anh ta hít một hơi thật sâu, trầm giọng bảo: “Khi tôi kiểm tra manh mối và làm xét nghiệm sẽ để ý một chút, nếu có manh mối như vậy nhất định sẽ không để nó chuồn mất!”
Vì cảm xúc dao động nên giọng nói của anh ta trở nên càng trầm thấp hơn vài phần.
“Cảm ơn anh Đại Quang Minh, vất vả rồi.” Dịch Gia Di ngẩng đầu, nói lời cảm ơn một cách trịnh trọng.
“Là việc tôi nên làm thôi.” Đáp xong, Trần Quang Diệu dấn thân vào công việc khảo sát với sự nhiệt tình cao hơn và càng chuyên chú hơn, tâm trạng vụ án khẩu vị nặng gì đó, hung thủ rất đáng sợ gì đó, đồng loạt bị ném ra sau đầu.
Giờ này khắc này, anh ta chỉ là một cỗ máy khảo sát không có tình cảm, là loại hiệu suất cao, tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất cứ một manh mối cực nhỏ nào, mạnh mẽ và hữu lực nhất đó!
…
Sau khi Wagner xin được lệnh xét nhà ở cục cảnh sát với hiệu suất siêu cao cũng trở về văn phòng của mình, không ngừng viết văn kiện báo cáo mang tính giai đoạn của vụ án này.
Đối với việc ai phát hiện ra nguyên liệu của bánh bao xá xíu trong quán cơm Tiên Ký có vấn đề, ai sắp xếp các nội dung như thúc đẩy công tác điều tra, anh ta đối diện với máy tính rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định viết lại như thật.
Mỗi một thám tử làm gì, trong khoảng thời gian bao lâu làm được những gì, thu thập được những manh mối gì, anh ta đều tường thuật lại một cách công chính, không hề che giấu, càng nhẫn nhịn bản năng muốn thổi phồng công việc của mình và tinh giản sự đánh đổi của những người khác đi.
Tuy rằng tuổi tác đã không còn trẻ nhưng anh ta vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng đi làm một lão già khôn khéo xu lợi.
Sau khi viết mail xong, anh ta không hề do dự mà gửi văn kiện cho cảnh ti Hoàng Trung Thành.
Tiếp đó, anh ta bước ra khỏi văn phòng, lại xử lý xong toàn bộ quy trình thẩm vấn và tạm giam nhắm vào Hoàng Tường Kiệt.
Khi Gary điều tình hình xuất nhập cảnh của Cường chân to lại gặp phải một số phiền phức về mặt thủ tục. Wagner không đợi anh ta gọi điện cầu cứu Dịch Gia Di vẫn còn ở tiệm cơm Tiên Ký mà ôm đồm nhiều việc xử lý luôn nan đề này, sử dụng nhân mạch rất nhiều năm của mình trong cục cảnh sát, gọi vài cuộc điện thoại, đi qua vài quy trình mới lấy được hồ sơ.