Chương 678: Sào huyệt 4
Trong đầu hiện ra hình ảnh mảnh sân nhỏ đó: Chính giữa là một con đường nhỏ bằng đá, bên trái trồng rau dễ sinh trưởng, còn có rất nhiều vại to và vại rỗng muối dưa. Vật chứa bên trong đều đã được anh Đại Quang Minh kiểm tra qua, xác nhận đều là rau dưa chuẩn bị cho quán ăn...
Khi anh Tam Phúc và Từ Thiếu Uy đuổi bắt, Thiếu Uy còn va đổ một cái vại to, dưa muối bên trong văng đầy đất, bốc ra mùi chua thối khắp xung quanh...
Đợi đã!
Vại... vại...
Nghĩ ra rồi!
Dịch Gia Di chợt hít một hơi thật sâu, quay đầu cất cao giọng nói: “Chúng ta tới sân của quán ăn Tiên Ký khảo sát chi tiết lại một lần nữa đi!
Nếu vẫn chưa tìm được thì điều động cảnh khuyển ngay trong đêm!”
Cho dù là thế nào thì trong vòng bốn mươi tám tiếng tạm giam hợp pháp, cô nhất định phải cố hết sức bắt được cái đuôi của Hoàng Tường Kiệt!
Tuyệt đối! Tuyệt đối không thể thả cho anh ta rời khỏi cục cảnh sát!
“Xuất phát!” Dịch Gia Di quay người kéo cái áo gió trên giá treo đồ xuống, sau khi khoác lên lập tức sải bước đi ra khỏi văn phòng, trong tay thậm chí vẫn còn cầm cái bút ghi bảng đó, vẫn chưa kịp đặt về.
Mà phía sau cô, các thám tử anh dũng lần lượt đi theo, uy phong lẫm liệt giống vệ sĩ thần dũng đi theo phía sau đại tỷ.
Wagner cũng không hề chần chừ, khi sải bước đi theo, ngón tay ông ta xoay vòng chiếc chìa khóa xe.
Lần này, ngược lại ông ra hiểu rất rõ thân phận của mình.
…
Ở cổng cục cảnh sát, các thám tử tổ B gặp phải các thám tử tổ A trở về từ hiện trường khảo sát.
Sau khi mọi người chào hỏi nhau xong, Du Triệu Hoa liếc mắt nhìn thấy Wagner đi trong đội ngũ.
Sir Du từng bị khiếu nại vì đánh nhau với hung thủ, sau đó bị Wagner phạt tước súng nửa tháng lập tức dừng chân bất động, quay đầu cất cao giọng nói: “Sir W tới CID rồi à, mấy người quen cũ chúng tôi vẫn chưa mời anh ăn bữa cơm nhỉ.”
Wagner quay đầu liếc mắt nhìn Du Triệu Hoa, dường như không nhận được ý tứ chế nhạo trong giọng điệu của đối phương mà chỉ nghiêm mặt, gật đầu chảo hỏi một cách có nề nếp.
Du Triệu Hoa lại không định bỏ qua cho “người quen cũ” này một cách dễ dàng như thế, anh ta tỳ tay lên cửa cục cảnh sát, ngẩng đầu nói tiếp: “Sir W, nghe nói vụ án đầu tiên gặp phải lúc tới rất khó giải quyết hả?”
Anh ta hất cằm thu hút sự chú ý của đối phương, lại không nhịn được mà cười “khà” một tiếng: “Hy vọng anh có thể luôn nhẫn nhịn đừng đánh người, cho dù đối phương có là một tên cuồng giết người.”
Du Triệu Hoa siết nắm tay, nhướn mày một cách rất bỉ ổi: “Cố nhịn nhé!”
“…” Wagner vốn đã bước một bước, nghe được lời này lại quay đầu nhìn xéo Du Triệu Hoa.
“Vụ án đầu tiên của giám sát Wagner - CID định bao lâu mới phá vậy?” Du Triệu Hoa nhíu mày, cười vô cùng thèm đòn.
Có người trong xương cốt đại khái có gen thèm đòn, thường phải nhảy ra ngoài chọc người bên cạnh một cái mới chịu được.
Wagner còn chưa mở cửa thì Dịch Gia Di đi ở đầu tiên đã quay đầu lại, ngẩng mặt hô với Du Triệu Hoa ở cổng cục cảnh sát: “Ngày mai!”
“…” Du Triệu Hoa và Dịch Gia Di đối diện tầm mắt hai giây, vội vàng nhún vai với vẻ vô tội.
Khi lại cúi đầu nhìn Wagner bên dưới bậc thềm, đối phương đã quay đầu đuổi theo mấy người Dịch Gia Di, rõ ràng không định tiếp tục phí lời với anh ta nữa.
Anh ta bĩu môi, vỗ lên vai Tony, dẫn đội trở về văn phòng.
Chỉ là sau khi đi được vài bước lại nhỏ giọng lẩm bẩm: “Chậc…”
…
Lại một lần nữa trở về quán ăn Tiên Ký, cảm giác hạnh phúc mang tới sau khi no bụng của mọi người đã biến mất sạch sành sanh.
Chào hỏi cảnh sát mặc quân trang canh chừng hiện trường gây án buổi đêm, Dịch Gia Di dẫn đội đi thẳng ra sân nhỏ bên ngoài nhà bếp.
Cô nhanh chóng đeo găng tay và đi bọc giày vào, không nói hai lời giẫm lên bùn đất xốp bên cạnh con đường đá.
Rau trên đó đã bị giẫm bẹp phát ra tiếng lạo xạo, Dịch Gia Di đã hoàn toàn mặc kệ mấy thứ này rồi, dùng sức chống lên cái vại to đầu tiên rồi ra sức đẩy.