Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 679 - Chương 679 - Sự Kiên Nhẫn Của Các Thám Tử Bị Khảo Nghiệm 1

Chương 679 - Sự kiên nhẫn của các thám tử bị khảo nghiệm 1
Chương 679 - Sự kiên nhẫn của các thám tử bị khảo nghiệm 1

Cảm ơn bạn @Iris_Chung 20h đã đẩy 100 kim phiếu cho truyện ạ ^^

Chương 679: Sự kiên nhẫn của các thám tử bị khảo nghiệm 1

Tìm được bằng chứng mấu chốt? Cách phá án không xa nữa đi?

Từ Thiếu Uy đi theo phía sau cô trang bị đầy đủ nhanh nhất, thấy cô động tay, anh ta đẩy hai tay cô ra, nắm lấy mép vại cao bằng nửa người, sau đó đẩy nghiêng nó rồi xoay vòng chuyển đi.

Tam Phúc cầm đèn pin trong tay chiếu sáng giúp Từ Thiếu Uy và Dịch Gia Di, Dịch Gia Di ngồi xổm xuống dùng sức vỗ lên bùn đất bên dưới vại, sau đó học theo bộ dáng của các đồng nghiệp bộ phận giám định ghé tai vào nghe.

Mặt đất chắc chắn, không có tiếng vọng, rõ ràng bên dưới cũng không có gì kỳ lạ.

Vì thế cô đứng dậy, lại dịch chuyển cái vại to thứ hai.

Từ Thiếu Uy không đợi cô ra tay đã dẫn đầu chuyển nó đi, mặc cho Dịch Gia Di ngồi xổm xuống kiểm tra bên dưới vại.

Ba cái vại to đã bị chuyển đi nhưng vẫn không phát hiện ra cửa hầm ngầm giấu bên dưới vại đâu.

Dịch Gia Di đứng dậy, thẳng lưng, quay đầu trao đổi bằng ánh mắt với các thám tử tổ B khác.

Ánh mắt của mọi người đều hơi sốt ruột, nếu không tìm được trong sân, muốn điều động cảnh khuyển cần sir W đi gọi điện xin. Đêm hôm khuya khoắt phái cảnh khuyển lục soát khu cộng đồng thị dân, có làm kiểu gì cũng không có khả năng im hơi lặng tiếng, không chỉ sẽ kinh động đến bộ phận quan hệ công chúng mà nếu làm ầm lên, cũng không biết truyền thông lại thổi phồng một phen thế nào nữa, ai biết ngày mai sẽ là cảnh tượng thế nào.

Đèn pin trong tay Tam Phúc chiếu đến cái vại muối dưa thứ tư, trạng thái bùn đất bên dưới vại giống y như ba cái trước, rêu xanh bên rìa đáy vại và dấu vết chôn cũng giống nhau, không có dấu bùn đất mới xới cũng không có chi tiết nào khác thường, xem chừng cũng sẽ không tìm ra được thu hoạch gì bên dưới cái vại này.

Đèn pin của anh ta định chuyển về phía cái vại muối thứ năm thì Dịch Gia Di đã ra hiệu cho Từ Thiếu Uy chuyển cái vại thứ tư đi, cho dù không có hy vọng thì cũng phải kiểm tra sàng lọc từng cái một, làm lần lượt, tuyệt đối không bỏ lỡ bất cứ khu vực nào.

Từ Thiếu Uy cũng nhìn ra được không có gì khác biệt với trước ở cái vại này, nhưng nếu Dịch Gia Di đã ra chỉ thị vậy anh ta cũng không có ý kiến gì khác.

Vại muối dưa bị chuyển đi, bên dưới có rất nhiều giun bị kinh động, nhanh chóng chạy trốn.

Rêu xanh và cỏ bên dưới vại bị đè dẹp lép thành cái bánh cỏ màu xanh, hình như quả thật không có gì khác biệt so với trước đó, đột nhiên Dịch Gia Di lại nhíu mày.

“Anh Tam Phúc, chiếu gần một chút.” Hai tay cô chống xuống đất, ngồi xổm xuống, ghé sát tai xuống nền, giơ nắm tay đấm hai cái.

Tuy rằng cảm giác tay lần này vẫn mềm, nhưng khi dùng sức đến cùng lại phát hiện ra cảm giác tay khác thường, cho dù có cỏ dày và bùn đất làm giảm xóc nhưng vẫn phát ra tiếng trầm thấp thùng thùng.

Con ngươi của Dịch Gia Di lập tức co rút lại, ngẩng đầu thì nhìn thấy toàn bộ thám tử đều đang cúi người ghé sát lại.

Cô mò mẫm một phen lại tìm được một khe hở ở bên cạnh, ngón tay cắm vào trong móc nhẹ một cái, một ván gỗ vuông vức phủ đầy đất và cỏ bị bậy lên.

Nhìn chằm chằm vào ván gỗ đang cầm trong tay vài giây, Dịch Gia Di ngẩng đầu đối diện tầm nhìn với Tannen, hai người đều nhìn thấy vẻ kinh hãi trong mắt đối phương: Sự thận trọng và tỉ mỉ của thằng hung thủ khốn nạn này thật sự khiến người ta phải líu lưỡi.

Chú Cửu cầm xà beng đã chuẩn bị sẵn từ trước đi qua, Từ Thiếu Uy hiểu chuyện nhận lấy xà beng, sau khi Dịch Gia Di đặt tấm ván gỗ sang một bên lại kéo ra cái khóa to bị ấn vào trong bùn đất, bỏ qua sự tồn tại của nó, trực tiếp cầm xà beng dùng sức cạy tấm sắt lên.

Sau khi Wagner nhận được ánh mắt của cô, không cần cô mở miệng đã quay người đi tới chỗ quầy thu ngân gọi điện, kêu đội cảnh sát triệu tập bộ phận giám định, các thám tử tổ B lại có phát hiện mới ở hiện trường gây án, cần các đồng nghiệp ở bộ phận giám định khẩn cấp khảo sát.

Trong nháy mắt cúp điện thoại, Wagner nghe thấy trong sân phát ra một tiếng vang lớn, anh ta vội vàng bước nhanh ra sân.

Toàn bộ các thám tử đều đang thò đầu nhìn vào bên trong sau khi tấm sắt bị Từ Thiếu Uy cạy mở, Tam Phúc giơ tay cầm đèn pin chiếu xuống bên dưới.

Cùng lúc nhìn thấy bậc thang gỗ cũ kỹ uốn quanh xuống bên dưới, tất cả mọi người đều vô thức lùi lại và che mặt.

Một mùi lạ phả thẳng vào mặt khiến người không tài nào thở nổi.

Bình Luận (0)
Comment