Chương 686: Kế công tâm 2
Dịch Gia Di liếc qua gương mặt của mỗi một thám tử, sau đó nói: “Anh Tam Phúc, anh tới thẩm vấn chính Hoàng Tường Kiệt như cũ. Anh Gia Minh làm ghi chép. Từ Thiếu Uy đứng bên trong cửa, học kỹ thuật thẩm vấn của anh Tam Phúc, quan sát phản ứng khác nhau của người bị thẩm vấn khi trả lời các câu hỏi khác nhau của anh Tam Phúc, cũng chú ý quan sát tiết tấu ghi chép của anh Gia Minh.”
“Yes, madam.” Ba người đồng thanh đáp, sau đó loạt soạt đẩy bàn đứng dậy.
Dịch Gia Di lại nói với Tannen: “Giám sát T, chỉ cần không xuất hiện trong phạm vi tầm nhìn của Hoàng Tường Kiệt, anh cứ tự do chọn quan sát ở cửa sổ hay là quan sát hung thủ thông qua camera trong phòng tối nhỏ đều được.”
“OK.” Tannen cũng lấy sổ ghi chép nhỏ của mình ra rồi đứng dậy.
“Sir, trời sáng hãy trình nộp đơn khiếu cáo đối với Hoàng Tường Kiêt, hiện đã có văn kiện và báo cáo, vừa rồi Từ Thiếu Uy và Gary đã sắp xếp xong và giao cho anh, bây giờ đã có thể chuẩn bị mail xin.” Dịch Gia Di lại quay về phía Wagner.
“Khẩu cung và tái hiện lại hung án…” Wagner nhướn mày, trực tiếp đưa bằng chứng để khiếu cáo sao?
“Sau một tiếng nhất định sẽ đưa tới văn phòng của anh.” Dịch Gia Di đáp với vẻ tự tin.
“… Được.” Wagner gật đầu, quay người vòng về văn phòng của mình chuẩn bị thúc đẩy quy trình tiếp theo.
Trong văn phòng người vẫn chưa nhận được nhiệm vụ chỉ còn lại Gary.
Anh ta đứng dậy, dựng thẳng mày, vẻ mặt mong chờ: Tôi thì sao? Tôi thì sao? Chị Thập Nhất, cũng kêu tôi làm ít việc đi.
“Anh Gary, tôi có một nhiệm vụ rất quan trọng giao cho anh.” Cuối cùng Dịch Gia Di cũng đối diện với Gary, vẻ mặt nghiêm túc.
Nhiệm vụ này chỉ có Gary chững chạc, kín đáo hơn Lưu Gia Minh, khí chất và dịu dàng hơn Tam Phúc, thành thạo hơn Từ Thiếu Uy mới có thể đảm nhiệm.
Gary nhướn mày, lập tức có tinh thần hơn.
Anh ta bước hai bước đến trước mặt Dịch Gia Di, bị cô dẫn đến văn phòng tổ A cũng đang tăng ca. Sau khi mượn được Tony có khí chất tương tự, cô dẫn đội vòng về phía phòng thẩm vấn, vừa đi vừa giải thích với Gary, Tony và sư tỷ lát nữa phải làm thế nào, thế này thế kia…
Một nhóm bảy người băng qua hành lang với khí thế hùng hổ, giống như đại hiệp mang kiếm hành tẩu giang hồ, chỉ thiếu bảy cái áo choàng đón gió bay phấp phới mà thôi.
Du Triệu Hoa triệu tập tổ viên của mình, dẫn mọi người đi theo đội ngũ tổ B, dự định quan sát và học hỏi kỹ thuật thẩm vấn của Dịch Gia Di dẫn đội.
Khi vòng qua hành lang cuối cùng cũng nhìn thấy bóng lưng của các thám tử tổ B, anh ta không nhịn được mà khen ngợi: “Không cho bọn họ đi lăn lộn trong tổ chức, làm cường đạo thật đúng là lãng phí.”
…
Một người biết rõ mình không hợp đàn lại cố gắng ngụy trang thành bộ dáng hợp đàn.
Một người độc hành trong bóng tối mấy chục năm, giờ nào khắc nào cũng đang nghĩ cách phải che giấu bản thân thật sự, áp chế con người thật của mình, luôn luôn nhìn lén mỗi một người qua đường bằng ánh mắt chất vấn và khẩn trương ở trong góc tối, nội tâm lại luôn có một nỗi kinh hoàng tột độ.
Cô độc và sợ hãi nuôi dưỡng cái ác, cũng dần dần nuốt chửng ký chủ của chúng.
Trong mười hai tiếng đã trôi qua, rốt cuộc CID đã làm gì?
Tra được những gì?
Còn có các bộ phận khác nữa, có bộ phận pháp y, còn có bộ phận sẽ tìm kiếm bằng chứng khắp nơi đó tên là gì… bọn họ đã tìm được bao nhiêu bằng chứng…
Tại sao thẩm vấn anh ta lại đột nhiên ném anh ta vào đây?
Tivi và truyền thông chưa bao giờ nhắc đến phía cảnh sát có kỹ thuật thẩm vấn như vậy.
Anh ta đã rất thận trọng rồi, nhưng bây giờ anh ta thật sự không hiểu.
Đối với một người bận rộn mà nói thì thời gian trôi qua rất nhanh.
Còn đối với người bị nhốt trong cái hộp sắt này cùng với nỗi sợ, lo lắng và cô độc, hoàn toàn cắt đứt liên hệ với thế giới bên ngoài, chỉ có thể suy nghĩ lung tung mà nói, mỗi một giây đều giống như đi trên chảo nóng.
Bên ngoài cửa sổ một chiều đó có thám tử chuyên nghiệp đang quan sát mình sao?
Cái camera nhắm về phía mình kia đang mở sao?
Hoàng Tường Kiệt nuốt nướng miếng, ngồi cứng ngắc người trên ghế, không dám có thêm một biểu cảm nào, càng không dám tùy tiện làm ra động tác tứ chi gì, chỉ sợ mấy thám tử mà anh ta cũng không hiểu đến vậy này sở hữu kỹ năng gì đó mà anh ta không biết.
Tất cả mọi người đều nói anh ta là một hậu sinh hàm hậu và thành thật, anh ta có thể lừa tất cả mọi người, lẽ nào lại không lừa được cảnh sát hay sao?
Những viên cảnh sát thông minh lại uy võ diễn trên tivi trên thực tế đều là một đám dùi cui tứ chi phát triển mà thôi, không thể bị bọn họ dọa sợ được.
Cho dù là khi đã nghĩ như vậy nhưng môi của Hoàng Tường Kiệt vẫn không kiểm soát được mà run rẩy, tròng mắt đảo như bi.
Không không không…