Chương 702: Yên tâm, tuyệt đối hợp pháp
Mọi người đều nghĩ nếu Dịch Gia Di không đủ tiền thì cho cô mượn một ít, nếu bà chủ nhà muốn lừa tiền của cô, mọi người cũng lập tức đồng cảm, cảm thấy bà chủ nhà quả thật là đang tham tiền của bọn họ.
Nào có lý ấy!
Chú Cửu mím môi, đợi Dịch Gia Đống lại bưng điểm tâm lên bàn, ông ta ngẩng đầu nói với hai anh em Dịch Gia Đống: “Phía bên bà chủ thuê, các cậu không cần lo, cứ giao cho tôi đi.”
“Chú Cửu định làm gì?” Dịch Gia Di lập tức ngồi thẳng người dậy, có hơi khẩn trương nhìn về phía chú Cửu.
“Yên tâm, tuyệt đối hợp pháp.”
Sau bữa cơm, Lâm Vượng Cửu lấy một ngày trong những ngày nghỉ phép chưa dùng đến của mình, gọi điện xin Wagner rồi một mình lái xe rời đi.
Tuy cảm thấy chú Cửu làm việc xưa nay đáng tin nhưng Dịch Gia Di vẫn hơi thấp thỏm.
Tối hôm ấy về nhà, tất cả vẫn như thường, cũng không thấy bà chủ nhà chạy tới khóc lóc làm ầm lên nói cảnh sát ỷ thế ép người, cũng không có tin tức như “bà chủ nhà chết thảm dưới bánh xe hơi, chỉ để lại một di chúc chuyển nhượng cửa hàng Dịch Ký cho nhà họ Dịch” này.
Ngày hôm sau, chú Cửu vẫn đi làm như thường, Dịch Gia Di tò mò đến cào cấu tim gan, nghĩ đủ mọi cách hỏi dò chú Cửu rốt cuộc đã làm gì.
Chú Cửu lại chỉ cười một cách rất thần bí, nói với Dịch Gia Di rằng cả nhà chỉ cần án binh bất động, toàn bộ mọi vấn đề đều sẽ tự giải quyết.
Về phần rốt cuộc ông ta đã làm gì? Cũng không hề giải thích.
Trước đây đều là Dịch Gia Di cười hiểu rõ, những người khác thì tò mò hỏi đáp án.
Bây giờ thật đúng là phong thủy xoay chuyển, cô chỉ đành kiềm chế lòng tò mò, kiên nhẫn đợi thôi.
Đến ngày thứ ba, đột nhiên bà chủ nhà tới cửa hỏi Dịch Gia Đống còn mua cửa hàng nữa không.
Dịch Gia Đống dựa theo câu trả lời mà chú Cửu đã chỉ dạy “mua thì vẫn phải mua rồi, chẳng qua phải quan sát thị trường thêm đã, có khả năng đợi thêm rồi nói sau”, bà chủ nhà nghe được lời này lập tức cười bảo giá cả dễ bàn.
Dịch Gia Đống cũng chỉ đành cười nói phải thương lượng với người người nhà chứ không đáp lời.
Lại qua một ngày nữa, bà chủ nhà giả bộ tới ăn cơm, lại ở bên cạnh nói bóng nói gió.
Lần này Dịch Gia Đống mới nói người trong nhà không ủng hộ anh ta mua bây giờ, chẳng qua anh ta cũng hơi muốn mua. Bà chủ nhà vừa nghe thấy không còn hy vọng gì, lập tức khuyên nhủ bây giờ thị trường đang tốt, đang là thời cơ tốt để mua nhà, sau này sẽ không mua được nữa đâu, chỉ sợ không mua được hoặc là mua không nổi.
Dịch Gia Đống làm ra vẻ do dự, bà chủ nhà lại cất cao giọng, khuyên càng có sức hơn.
Clara ở một bên tiếp lời: “Anh cả Dịch, anh đừng nghe bà chủ nhà nói, tôi nghe nói gần đây cửa hàng đều rẻ bèo. Hình như sắp tới có nhà tư bản muốn xây nhà cao tầng, sẽ có thêm rất nhiều cửa hàng nữa, đến khi đó lại xem sao, có lẽ có thể chọn được một khu vực tốt hơn.”
Gần đây quả thật có báo đưa tin như vậy, nói là chính phủ muốn khai phá khu vực phía đông Cửu Long, vừa định xây căn cứ điện ảnh và truyền hình, vừa định xây nhà cao tầng, đến khi ấy giới kinh doanh lại di chuyển về phía bắc, mọi người đều sẽ tới bên đó mua tiệm làm ăn, phía tây phát triển đình trệ, tình hình kinh tế bên Thâm Thủy Phụ này sẽ không dễ nói nữa.
Tuy rằng mấy bài báo này rất có khả năng là các nhà tư bản lớn mua đất phía đông Cửu Long tiết lộ để thu hút đầu tư, nhưng người bình thường nghe gió thành mưa, nào có phân biệt rõ ràng được.
Bà chủ nhà quay mặt định dạy dỗ Clara vài câu, Clara cũng không hề yếu thế, chống nạnh muốn chửi lại, Dịch Gia Đống vội cười can ngăn, lại kéo chủ đề về chuyện mua bán.
Bà chủ nhà nói bây giờ giá cả tốt, Dịch Gia Đống lại nói tiền bạc eo hẹp.
Tuy bà chủ nhà nói có rất nhiều người muốn mua tiệm nhưng bà ta đã hợp tác với Dịch Gia Đống nhiều năm, có cảm tình, trong đáy lòng cũng hy vọng bán cho nhà họ Dịch, Dịch Gia Đống chỉ đáp muốn mua thì muốn mua thật nhưng đắt quá, em gái em trai không đồng ý…
Hai người đánh Thái Cực Quyền qua lại rất lâu, Clara nghe mà buồn ngủ lắm rồi, lúc này bà chủ nhà mới nhượng bộ ra giá “một triệu tư.”
Dịch Gia Đống lộ ra vẻ mặt khó coi, vẫn nói phải cân nhắc thêm đã rồi lại bàn sau, bà chủ nhà chỉ đành giận dữ ra về.
Cách ngày bà ta lại tới, bàn hết nửa tiếng, giá nhà lại giảm xuống đến một triệu ba trăm năm mươi nghìn, Dịch Gia Đống hình như cũng hơi động lòng rồi, nhưng vẫn nói phải bàn bạc với người nhà.
Bà chủ nhà cách ngày vẫn tới, lại cò kè nửa tiếng nữa, quả thật còn căng thẳng hơn cả đàm phán với người nhà, đến khi tạm biệt, giá nhà đã giảm đến một triệu ba trăm mười nghìn đô la Hồng Kông.