Chương 703: Mua tiệm
Quả thật không được nữa, tối đó Dịch Gia Di mới gọi điện cho Lâm Vượng Cửu, bám rịt lấy không tha truy hỏi nguyên do, lúc này chú Cửu mới tươi cười mở miệng.
Hóa ra chiều cái hôm xin nghỉ ấy, chú Cửu sử dụng quan hệ của mình ở cục cảnh sát Thâm Thủy Phụ hỏi thăm đủ loại thông tin về tình hình gia đình và thói quen sinh hoạt của bà chủ nhà.
Hiểu được rồi, gia cảnh của bà chủ nhà giàu có, có đến bốn cửa hàng ở Thâm Thủy Phụ.
Gần đây hoàn toàn không có rất nhiều người tới mua cửa hàng gì, chỉ là bên môi giới bất động sản nhìn thấy Thái Lam đưa tin và tiến cử Dịch Ký nên kiến nghị bà chủ nhà tăng giá mà thôi.
Lại vì vừa vặn lúc này Dịch Gia Đống bày tỏ ý muốn mua cửa hàng, bà chủ nhà cũng lập tức đồng ý với kiến nghị của bên môi giới bất động sản, sau khi tăng giá lên bà ta sẽ kiếm thêm được ít tiền bán tiệm, bên môi giới bất động sản cũng kiếm thêm được ít tiền môi giới.
Hiểu được căn nguyên sự tình của bà chủ nhà, tiếp đó chú Cửu vạch ra một phương án đơn giản và trực tiếp.
Ông ta gọi một vài viên cảnh sát lâu năm, mỗi ngày sắp xếp cho một người bám theo bà chủ nhà đi đánh mạt chược.
Vừa đánh mạt chược vừa nói tin đồn đãi, chỉ nói vài lời như “gần đây giá tiệm đang thấp trầm trọng, tương lai giá thị trường đầu tư không được xem trọng” này, kết hợp với sự thật, châm ngòi thổi gió, lại nói một vài người thân không bán được cửa hàng, hoặc là “sự thật” người bên cạnh đã tới đại lục mua tiệm kinh doanh.
Cùng lúc đó, người mà chú Cửu sắp xếp lại đang tung tin về xu thế lợi ích khi bán tiệm mua nhà, bán tiệm mua cổ phiếu, bà chủ nhà vốn đã muốn bán đứt cửa tiệm cũ như Dịch Ký này đi, sau đó tới khu cộng đồng nhà giàu Cửu Long Đường mới quy hoạch ở Cửu Long mua tiệm, nghe được mấy tin tức này lại càng lo lắng hơn, làm sao có thể ngồi yên được.
Chú Cửu lại tìm được mấy người bạn làm bên kiểm tra kinh doanh cửa hàng ở Thâm Thủy Phụ tới, nắm được một vài điểm yếu nhỏ của bên môi giới trung tâm, bắt buộc bọn họ không được phép vi phạm kỷ luật đột nhiên nâng giá nhà, giá phòng, báo giá giả, báo cáo sai nguồn gốc nhà.
Mấy bên môi giới bất động sản lập tức chỉnh đốn kinh doanh, mấy cửa hàng và nhà cửa tăng giá ảo kia đều bị điều chỉnh xuống mức giá hợp lý, lại in đơn quảng cáo rồi dán lại.
Đợi bà chủ nhà tới bên môi giới bất động sản muốn nói chuyện với quản lý bất động sản thì thấy toàn bộ cửa hàng đều đột nhiên hạ giá xuống, đối với lời mà mấy người được chú Cửu sắp xếp đó nói ra lại càng tin chắc không nghi ngờ gì hơn.
Lại nghĩ đến Dịch Gia Đống rất thành tâm muốn mua tiệm, nghĩ thế nào cũng không thể bỏ lỡ thời cơ này.
Lúc này mới phát triển đến cục diện trước mắt.
Dịch Gia Di khâm phục sâu sắc đại cục mà chú Cửu đã bày ra.
Chú Cửu khẽ cười hai tiếng, thở dài rồi bảo: “Người đều có lòng theo số đông, sợ người khác bỏ rớt lại mình lúc tham lời, nhưng lại theo bản năng xu lợi tránh hại, sợ người khác sẽ kéo theo mình lúc chịu thiệt. Bà chủ nhà vẫn luôn muốn bán tiệm cũ mua tiệm mới, tiền đến tay sẽ trở nên càng nhiều hơn, gặp được các cô thành tâm muốn mua tiệm đương nhiên sẽ ra tay tàn nhẫn rồi.
Bà ta ra giá cao như thế là đang chứng minh không phải bà ta không muốn bán mà là thật sự rất muốn bán.
Người già vẫn cần người già tới khắc chế, chúng tôi cũng không bắt nạt bà ta, chỉ là đừng để bị bà ta bắt nạt là được.
Gần đây tôi tìm hiểu giá cửa hàng phía bên các cô, một triệu hai trăm tám mươi nghìn là giá công bằng nhất, cô cũng nói lại với anh cả cô cho rõ ràng, đợi bà chủ nhà ra cái giá này đi.”
“Cảm ơn chú Cửu.” Dịch Gia Di ôm ống nghe, trong lòng ấm áp.
Cảm giác có người để dựa và được người che chở thật sự rất an tâm.
“Không có gì, sau này sẽ còn tới Dịch Ký ăn cơm thường xuyên, kêu anh cả cô thêm vài miếng thịt, thêm hai bát canh là được.” Chú Cửu cười ha ha.
“Nhất định rồi! Sau này chú Cửu tới Dịch Ký ăn cơm sẽ không lấy tiền của chú.” Dịch Gia Di vội vàng bày tỏ thái độ.
Nào biết còn chưa đợi chú Cửu đáp lời, thím Cửu ở bên kia đầu dây đã vội vàng giành trước nói: “Thế sao mà được? Lúc đầu ông bị oan uổng, nữ hậu sinh người ta chạy trước chạy sau bôn ba vì ông, bằng không phúc lợi nghỉ hưu của ông cũng có khả năng không lấy được, sao có thể chiếm lời của người ta được? Tiền nhất định phải trả, tới ăn cơm nhất định phải trả tiền.”
“Biết rồi, biết rồi, bà nhỏ tiếng một chút…” Chú Cửu vội vàng che ống nghe oán trách: “Tôi là loại người tham lời của người trẻ tuổi hay sao? Bà gấp cái gì? Ngâm chân của bà đi!”
Dịch Gia Di nghe mà không nhịn được cười, đợi chú Cửu quay về nói chuyện với cô, cô lại nói hai câu “cảm ơn” nữa.