Chương 705: Dịch Ký mới 1
Từ Thiếu Uy xoa nhẹ khóe miệng mình, hình như đang cười.
Dịch Gia Đống vội giơ tay ngăn lại, xung quanh lại càng lập tức vang lên tiếng kháng nghị như “đừng mà!” “Đừng để tôi nghe thấy từ này nữa!”
Khách tới công tác lập tức tắt tiếng, hoảng hốt nhìn xung quanh, có hơi không hiểu có phải mình đã phạm vào phong tục nào đó ở Hương Giang hay không, ông ta mở to mắt lộ ra vẻ khẩn trương và hoang mang.
Dịch Gi Đống cười áy náy, bước tới bên cạnh vị khách này rồi thấp giọng nói: “Mấy tháng nay trong tiệm không cung cấp món này, chuyến công tác này của ông ở mấy ngày?”
“Bốn ngày.” Khách tới công tác ra số bốn.
Dịch Gia Đống phất tay: “Không ăn được, không ăn được đâu. Để lần sau đi, lần sau đến Hương Giang lại thử món này sau vậy.”
Khách tới công tác gật đầu, lập tức phát hiện ra Hương Giang là một nơi rất thần bí, một vài món ăn lại trong mấy tháng nào đó không cung ứng, đến ngay cả ngồi trong tiệm đề cập đến cũng sẽ bị thực khách lộ ra vẻ mặt ghét bỏ và buồn nôn.
Thật thần bí! Thật kỳ lạ!
Bên này tiếp đón khách tới công tác xong, Dịch Gia Đống lại bận rộn rất lâu, đột nhiên lại có khách tới cửa.
Anh ta ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã là ba giờ chiều rồi, vậy mà vẫn còn khách.
Vừa chảo hỏi lại phát hiện ra đó là nhà thiết kế của một cửa hàng thiết kế nội thất, dẫn theo trợ lý của mình tới cửa.
Buổi trưa Clara chạy tới giúp đỡ rót hai cốc nước cho đối phương, rồi lại ra sau bếp giúp Dịch Gia Đống chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho bữa tối.
Dịch Gia Đống ngồi đối diện với nhà thiết kế, nói vài câu đơn giản mới biết khi đối phương đánh mạt chược với bà chủ nhà đã nghe nói bên này có người sở hữu một cửa tiệm riêng.
“Mới mua cửa tiệm làm sao có thể không sửa mới được. Cửa tiệm này cũng được mười mấy năm rồi đi? Đã đến lúc phải sửa mới lại rồi. Bây giờ có máy hút mùi gì đó, bàn ghế gì đó, bộ đồ ăn khác nhau, đều cần đổi mới rất nhiều. Cho dù là tiệm cũ thu hút khách quen thì cũng phải theo kịp thời đại.” Nhà thiết kế lấy bản vẽ mặt phẳng của cửa tiệm này mà trông có vẻ là đã sớm chuẩn bị từ trước ra, lại vung tay cái đã lôi ra hai bản thiết kế đơn giản.
Rất có thành ý muốn làm ăn với Dịch Gia Đống.
“… Ở đây làm một cái tủ gỗ chắc chắn, có thể chiêu tài nạp phúc, ở đây lại đổi một bộ cửa gỗ trúc, rất có khí thế…” Nhà thiết kế vừa giới thiệu ý tưởng thiết kế của mình với Dịch Gia Đống vừa đứng dậy vẽ vời trong cửa tiệm chỗ nào phải làm thế nào, phải sửa ra sao.
Luôn miệng nói tất cả đều là nghĩ cho ông chủ, nhưng lọt vào tai Clara lại toàn là cướp tiền và vơ vét tiền cả.
Không đợi Dịch Gia Đống mở miệng, Clara nôn nóng đã hất mạnh rau sống mới rửa được một nửa vào trong bồn rửa rau, chống nạnh đi ra ngoài, tức giận nói: “Sửa như ông nói, chỗ này đặt cái tủ, chỗ này lắp cái cửa xếp, bên đó còn phải làm thêm cái quầy nữa, trong tiệm còn có chỗ cho khách ngồi nữa không? Cửa xếp bao nhiêu tiền? Quầy bao nhiêu tiền? Tủ bao nhiêu tiền? Có phải ông muốn nhồi nhét hết những thứ mà ông bán vào trong tiệm này mới được đúng không?”
“Sao lại nói như thế được?” Nhà thiết kế cười ha ha, quay đầu hỏi Dịch Gia Đóng: “Đây là bà chủ hay là chạy bàn? Cũng dữ thật.”
“Ông đừng quản tôi là ai, mang thứ mà ông định dùng để lừa tiền đi ra ngoài ngay.” Clara vừa nghe ra ý chế nhạo châm biếm trong lời của người này là mắng người, từ khi nào cô ta từng chịu cục tức này, lập tức đuổi người đi.
Dịch Gia Đống mím môi cười, cũng không nói gì mà chỉ nhìn Clara cãi nhau với nhà thiết kế đó một lúc, cô ta “tiễn” hai người bên đối phương ra khỏi cửa lớn Dịch Ký.
Nào ngờ đến tối, nhà thiết kế đó lại tới nữa.
Dịch Gia Đống chỉ đành khước từ nói phải bàn bạc với các em rồi lại nói sau, nhà thiết kế nghĩ đến cảnh lúng túng bị Clara đuổi ra khỏi cửa trưa nay, lại lập tức nói với vẻ bất mãn: “Ông chủ Dịch này, ở nơi này anh mới là trụ cột cơ mà, sao có thể để mấy người phụ nữ và trẻ con đó chi phối như vậy? Nên là anh làm chủ mới đúng.”
Ông ta vừa dứt lời, Dịch Gia Đống còn chưa kịp tiếp lời thì ngoài cửa truyền tới giọng nói trong trẻo đối lại: “Sao nào? Phụ nữ với trẻ con có chỗ nào đắc tội với ông sao?”
Dịch Gia Đống vừa thò đầu ra mới phát hiện là Dịch Gia Di và các thám tử tổ B tới đây dùng bữa.